Chiếc xe tài lớn gần như dán sát vào người
Sở Trần, gào thét mà qua, hung hăng đụng vào trên xe Tống Thu.
“Chạy!”
Cà người Tổng Thu gần như là ờ trong trạng thái mơ hồ. bị sỏ’ Trần bắt được, gần như là kéo rời khỏi hiện trường.
Vừa mói ốn định gót chân, liền truyền đến thanh âm nồ tung ầm ầm…
Tống Thu lập tức bừng tỉnh, quay đầu lại, ánh mắt trợn lớn đến cực hạn, đồng thời, một cỗ cảm giác sợ hãi từ đỉnh đầu tràn vào, chui vào lòng bàn chân, sau đó nổ tung ra,
trải rộng khắp toàn thân.
Nếu như không phải anh rể phản ứng nhanh, đêm nay cái mạng nhỏ này của hắn, mất rồi.
Cho dù không bị đụng chết, giò’ phút này cũng bị vụ nổ cuốn vào trong biển lửa.
Tống Thu cảm giác cả người đều lạnh như băng.
“Cậu lập tức báo cảnh sát, đồng thời coi chừng hiện trường.” Thanh âm của Sớ Trần vang lên bên tai Tống Thu. khi Tống Thu phản ứng lại, Sở Trần đã không thẳy đâu.
Tống Thu vội vàng lấy điện thoại ra gọi điện báo cảnh sát.
Dưới bóng đêm, hai đạo thân ảnh cấp tốc lui về phía sau.
“Thân thù này của Sờ Trần, chúng ta đối đẩu với hắn, không hề có lực đánh trả.” Hà Tất Ninh nói: “Chỉ có đại sư huynh xuất thủ, mới có cơ hội bắt hắn.”
‘‘Sớm biết chiếc xe tải kia cũng muốn mạng của hắn, ta liền không khống chế lá đi che tằm mắt của tài xể xe tải.” Triệu Xuân Yển hận đến cẳn rảng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-bo-chang-re-ngoc/2154192/chuong-1082.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.