Tang Dĩ Thâm lên tiếng mời cả hai người dùng món. Đúng lúc Cố Hạ bụng đang sôi sùng sục, cô không ngần ngại, đưa tay với lấy dĩa bánh trên bàn mà cho vào miệng. Hành động quá mức tự nhiên của cô khiến Thập Đình Phong ngồi gần đó cũng thấy mất mặt giùm. Trái ngược hoàn toàn với biểu cảm nhăn nhó của Thập Đình Phong, chẳng hiểu tại sao Tang Dĩ Thâm lúc này lại thấy cô có chút gì đó đáng yêu mà đưa mắt nhìn chằm chằm, thi thoảng lại nở nụ cười nhẹ. Toàn bộ biểu hiện trên gương mặt của Tang Dĩ Thâm đều thu vào tầm mắt của Thập Đình Phong. Anh khẽ nhíu mày, sau đó lên giọng nhắc nhở:
- "Cô ăn chậm lại không được sao? Đây là nhà bạn tôi đó."
- "A, cái bánh này ngon thật."
Cố Hạ thật sự bị bánh ngọt làm cho mê đắm đến mức không nghe những lời của người bên cạnh. Tang Dĩ Thâm khẽ bật cười trước trạng thái hoàn toàn trái ngược của hai vị khách này.
- "Đợi đã."
Bất ngờ, Tang Dĩ Thâm tiến về phía Cố Hạ đang ăn bánh nhiệt tình mà lên tiếng nói liền sau đó đưa tay mình chạm lên gương mặt người con gái khiến cô tròn xoe mắt. Thập Đình Phong ở cạnh đó chỉ biết ngồi yên quan sát.
- "Miệng cô dính kem rồi này."
Tang Dĩ Thâm lập tức dùng tay lau đi vết kem bám ở mép môi Cố Hạ khiến cô có chút xấu hổ. Ở khoảng cách gần như thế khiến tim cô có chút đập nhanh hơn so với mọi khi. Càng nhìn kĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-thoi-khong-den-ben-anh/2600776/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.