Một thân ảnh cao to lập tức ngã lăn ra đất, phía bên ngực bị viên đạn ghim thẳng, đôi mắt trợn tròn nhìn người đối diện sau đó phun ra một loạt máu tươi.
Người bị bắn không phải Thập Đình Phong mà là Lãnh Kiêu. Ông ta miệng đầy máu tươi, trợn tròn mắt ngay khi nhìn thấy thân ảnh từ xa tiến lại gần.
- "Mày...Cố Hàn?"
Người trước mặt ánh mắt băng lạnh cùng với nụ cười nhạt, trầm giọng lên tiếng:
- "Tôi đã nói sẽ tận tay xử lí ông mà."
- "Mày...mày hồi phục lại trí nhớ rồi sao?"
Đúng như thế. Cố Hàn thực sự đã lấy lại toàn bộ kí ức trong thân xác ở nơi này. Hơn thế nữa, chính vì chuyện này mà anh đã bí mật liên lạc với Thập Đình Phong mà cho người đến đốt cháy những kho hàng của ông ta trong thành phố này.
- "Đúng vậy. Tôi đã nhớ lại mọi chuyện rồi, chính ông là người khiến Cố gia tan rã và là nguyên nhân khiến em gái tôi phải sinh bệnh mà chết."
Lãnh Kiêu tức giận đến mức hộc máu mà trừng trừng mắt liếc nhìn hai người trước mặt sau đó lăn đùng ra đất, đôi mắt nhắm nghiền lại. Lúc này, khóe mắt Cố Hàn bất giác rơi xuống một giọt lệ. Bây giờ anh mới cảm thấy nỗi day dứt đeo bám mình thực sự đã biến mất. Thập Đình Phong ở bên cạnh khẽ thở phào liền sau đó vỗ vai động viên Cố Hàn. Mọi chuyện đến đây thực sự đã kết thúc thật rồi và sợi dây vướng mắc giữa anh và Cố Hàn cũng được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-thoi-khong-den-ben-anh/2600745/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.