Cô ấy giỏi thật, xinh đẹp lại còn rất tài năng. Mới hai mươi tư tuổi cô ấy đã có cơ đồ của riêng mình. Phải nói cô ấy đã cố gắng nhiều biết nhường nào mới có những thành công đó. Hôm nay cô về nhà thăm bố mẹ ở nhà mới, căn nhà cô mới mua để dành cho hai người ở. Căn nhà đó là mơ ước từ bé của cô. Nó làm bằng gỗ, kiên cố và vững chắc, lại còn nằm cạnh biển. Nơi đó thật quá phù hợp cho bố mẹ cô ở dưỡng già và với một người ưa sự yên tĩnh như cô. Cô lái chiếc xe ô tô màu xanh dương yêu quý của mình chạy băng băng trên đường về nhà, hưởng thụ từng cơn gió của biển cả. Ái chà, thật dễ chịu. Ở đằng trước, có một chiếc bán tải đi ngược chiều, ban đầu đi thẳng rồi dần dần chệch hướng đâm thẳng vào xe cô. Rồi như mọi vụ tai nạn, sẽ có người chạy đến rồi đưa nạn nhân vào bệnh viện, sau đó liên hệ với người nhà nạn nhân đến để chăm sóc, theo dõi sức khoẻ. Có những trường hợp nạn nhân bình an, còn có những trường hợp họ ra đi mãi mãi.. Nữ chính của chúng ta đã không may rơi vào trường hợp thứ hai. Hồn cô lìa khỏi xác, cô thấy mọi người đang thương tiếc nhìn cô nhưng họ đâu hay cô đang ở phía sau họ. Cô thấy bố mẹ mình đang đau khổ khóc cạn nước mắt, rồi họ hàng, bạn bè cũng đang đau lòng biết bao. Chính cô, cô cũng đang khóc than cho bản thân mình. Tại sao, khi cô đang có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-thoi-gian-de-yeu/3074164/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.