Biên tập: Min
Lâm Vị Quang dậy từ sớm, lúc rửa mặt xong ra khỏi phòng, sắc trời chỉ vừa hửng sáng.
Cô lười biếng duỗi eo, ngáp một cái, khóe mắt nhìn thoáng qua thấy một thân hình ở sô pha cách mình mấy bước chân, không khỏi dừng lại nhìn về hướng đó.
Trình Tĩnh Sâm đang lật sách, áo sơ mi chỉnh tề, cổ áo mở ra hai nút, chân dài vắt chéo, tư thế ngồi biếng nhác nhàn hạ.
Cảm xúc trên mặt anh rất nhạt, giữa hai ngón tay kẹp điếu thuốc, đường cong từ cổ tay sắc bén, thuốc lá lặng lẽ cháy, để lộ màu đỏ tươi.
Nhận ra được sự tồn tại của cô, anh mới nhìn về hướng này, sau đó tắt thuốc đi, “Dậy sớm thế.”
“Tự tỉnh, quen rồi.” Lâm Vị Quang đi lên trước, ngồi đối diện với anh, “Chuyến bay hôm nay của chúng ta là mấy giờ?”
“Tám giờ sáng.”
Lâm Vị Quang ồ, nhìn thoáng qua ly Highball trên bàn, đáy mắt sáng lên, dịch qua bên anh mấy tấc, “Tôi cũng muốn uống.”
Trình Tĩnh Sâm nheo mày, đầu ngón tay đặt trên ly rượu, vừa cất lời đã đánh bay ý niệm trong đầu cô, “Ngăn mát có sữa bò, tự đến lấy.”
Lâm Vị Quang mặt không đổi sắc quay về lại chỗ ngồi của mình.
Lão vô lại, bây giờ lại đi diễn vai trưởng bối à, sao trước đó lúc bảo cô đừng làm phiền anh thì không diễn đi?
Đáy lòng cô thầm mắng, âm thầm bĩu môi, ngoan ngoãn cầm sữa về, cắm xong ống hút thì ngồi lên sô pha thong thả uống.
Tầm mắt của cô cứ dời đến đối diện, nhưng cô lại không dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-rao/905427/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.