Sau hôm chính thức tiếp quản công ty mới, Lâm Vị Quang vẫn đúng giờ quẹt thẻ đi làm như cũ.
Dù sao mình cũng coi như là sếp lớn mới đột nhiên được cử xuống, hạng mục ở phía trước, phải làm tấm gương tốt, bởi vì trầm mê nam sắc mà làm chuyện đặc biệt thì thật sự hơi khó chấp nhận.
Đều là người kinh doanh, mỗi ngày Trình Tĩnh Sâm cũng có không ít chuyện cần phải xử lý, chẳng qua so với việc chạy khắp thế giới trước đây, bây giờ anh đã bỏ hết tất cả công việc cần phải đi, sống ổn định ở thành phố A.
Lâm Vị Quang đến văn phòng chưa bao lâu, Chử Văn đã đưa tới một xấp giấy tờ cần ký tên xét duyệt, cô nhận toàn bộ, bắt đầu làm công việc hôm nay.
Cô bắt tay vào việc kinh doanh này cực nhanh, trước kia đã từng chơi tài chính ở Mạn Thành, bây giờ thay đổi trận địa đến bất động sản, cũng chỉ cần một chút thời gian để thích ứng, có thể nói là doanh nhân trời sinh, cũng vì điểm đó khiến cô có thể nhanh chóng đặt chân trong ngành.
Bận đến trưa, cô cơ bản đã giải quyết xong chuyện cần xử lý, đang suy nghĩ tiếp theo nên làm gì, điện thoại lập tức rung lên.
Lấy ra nhìn, là Hà Du Huyên.
Người chị em tới đòi nợ, Lâm Vị Quang nhướng mày, nhận cuộc gọi: “A lô?”
Hà Du Huyên cố ý nói điệu đà: “Tổng giám đốc Lâm, đang làm gì vậy?”
“Kiến tiền nuôi gia đình.” Cô vui vẻ trả lời: “Cậu cũng đã gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-rao/2102434/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.