Thái hậu nhẹ nhàng lắc đầu, nhìn Tư Mã Nhuệ mỉm cười nói: “Không có, vi nương thật cao hứng, biết con lựa chọn như thế, biết chính mình nên làm như thế nào, vi nương thật sự vui mừng. Vi nương chỉ là đột nhiên nhớ tới đại ca của con ở Tư Quá Uyển, sáng nay nghe thái giám ở Tư Quá Uyển nói thân thể cùng cảm xúc của đại ca con không được tốt nên trong lòng khó tránh khỏi lo lắng, cho nên có chút ảm đạm.”
Tư Mã Nhuệ gật gật đầu, lẳng lặng nói: “Con biết, con đương nhiên sẽ phái người qua chăm sóc đại ca, nay Mộ Dung Thiên đã đi nơi đó, chính là chỗ đó hoàn cảnh không tốt, con đang nghĩ sai người trong cung đi tu kiến lại chỗ đó một lần nữa. Tư Quá Uyển, tên đó có ý nghĩa là tự hỏi mình, cũng không nhất định xem như là lãnh cung, nay hắn đã phạm vào đại sai nên không thể phong làm Thân vương, nhưng để hắn có thể bình an sống qua ngày hẳn không phải là việc khó. Còn có Tư Mã Cường cũng đáng thương, mặc dù có sai nhưng dù sao cũng là cốt nhục của phụ thân, cũng là do cưới phải người vợ không hiền đức, lại có một mẫu thân nhiều mưu kế lộng xảo thành chuyên, nếu không cũng không có kết cục như hôm nay. Phải rồi, bên người hắn có một nha đầu không tệ gọi là Tiểu Ngũ, là nha đầu năm đó tổ mẫu ban cho Lệ phi nương nương, bởi vì Tư Mã Cường thân thể tàn phế cho nên Lệ phi cố ý để Tiểu Ngũ đến chiếu cố.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-qua-ngan-nam-yeu-chang/1621225/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.