Yên Ngọc đi vào trong phòng, nhìn hình dáng lão Thái hậu hiện ra dưới ánh nến, như thế nào lại già đi thành bộ dáng như thế? 
“Yên Ngọc gặp qua lão Thái hậu nương nương.” 
“Đứng lên đi, Tiểu An tử, làm cho Yên Ngọc ngồi xuống, ngươi đi xuống trước đi, nếu không có lệnh của ta, không được để bất luận kẻ nào tới gần nơi này nửa bước.” Lão Thái hậu bình tĩnh phân phó, nàng hiện tại hoài nghi mỗi người, kể cả Yên Ngọc này nàng cũng hoài nghi, có phải là do nàng ta để lộ tin tức hay không? Nhưng nàng ta vẫn là người của chính mình, hẳn là sẽ không bán đứng chính mình, có lẽ là do nàng ta không cẩn thận đã nói lộ hết. 
“Yên Ngọc, ở Hợp Ý Uyển vẫn tốt chứ?” Lão Thái hậu ôn hòa hỏi, nữ tử thanh tú trước mặt này là một tay chính mình dạy dỗ ra, hẳn là một nô tài đáng tin cậy. 
“Rất tốt, cám ơn lão Thái hậu nương nương còn nhớ đến.” Yên Ngọc thản nhiên tươi cười, thoạt nhìn cùng bình thường không có gì khác nhau. 
Lão Thái hậu im lặng nhìn Yên Ngọc, nàng không giống như là một người có thể đem bí mật nói ra, huống hồ nàng cũng không biết chuyện Tư Mã Nhuệ uống dược mất trí nhớ, cho dù nàng biết nàng cũng sẽ không nói, Tiểu Đức tử nói hắn không có nghe ai nhắc tới chuyện xưa của Mộ Dung Phong, nhưng lão Thái hậu vẫn lo lắng, chỉ có chính mình tự xác định mới không còn hoài nghi. 
“Trong khoảng thời gian này Hoàng Thượng thế nào?” Lão Thái Hậu vẫn như 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-qua-ngan-nam-yeu-chang/1621212/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.