“Không được, loại dược này lúc ăn vào, phải dùng máu của một người khác làm thuốc dẫn, giống như Mạnh bà thang, muốn quên mất ai, liền đem máu của người đó cùng dược xen lẫn cùng nhau, mới có thể có tác dụng, nếu không, không có tác dụng gì, hơn nữa trong hai người chỉ có thể một người ăn vào mới thành, nếu hai người đều ăn vào, ngược lại sẽ không quên lẫn nhau, sẽ chỉ nhớ càng rõ càng sâu.” Lệ phi cũng hờ hững nói, mặt không chút thay đổi. 
“Tiểu Đức tử, đi Hợp Ý Uyển, lấy chút máu của Mộ Dung Phong đến đây, nàng nay còn tại tĩnh dưỡng, hẳn là có vẻ dễ dàng.” Thái Hậu mặt vẫn còn băng bó, nhìn Tiểu Đức tử, phân phó. 
Tiểu Đức tử cúi đầu vội vàng rời đi, trong đầu cũng là thật không đành lòng, chính là, ở hoàng cung lâu như vậy rồi, loại chuyện này cũng không phải lần đầu tiên thấy, ở trong hoàng cung, không có được hai chữ chân tình, nếu có, chẳng khác nào có uy hiếp, chỉ có thể là hại chính mình. Thái Hậu năm đó ở hậu cung hiểm ác đi từng bước một làm được như hiện tại, nếu chỉ dựa vào thiện lương cùng chân tình là không có khả năng. Chỉ có thể nói, là Mộ Dung Phong không may mắn, ai bảo nàng là nữ nhi của tội thần. 
Chính là, chính là, vì cái gì Thái Hậu lại trở nên đột nhiên tuyệt tình như thế, bà không phải là thích Mộ Dung Phong nhất sao? Vì sao hiện tại nghe ngữ khí của bà, giống như ước gì Mộ Dung Phong lập tức biến mất? 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-qua-ngan-nam-yeu-chang/1621187/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.