Vừa ra khỏi đại môn Tư Quá Uyển đã thấy Yên Ngọc hớt hơ hớt hải chạy đến. Nhìn thấy đoàn người nàng vội vàng thi lễ: “Yên Ngọc mạo muội. Tứ thái tử, Tứ thái tử phi, tổ mẫu của Mạnh cô nương đang ở Hợp Ý Uyển nói là muốn tìm Tứ thái tử phi nói chuyện.” 
Mộ Dung Phong hơi nhíu mày một chút. Thật thú vị nha, chuyện gì phải đến cuối cùng cũng đến. 
Tư Mã Nhuệ nghe xong lửa giận phừng phừng. Mấy ngày trước Phong nhi không ở đây, tâm tình ta không tốt cũng lười cùng các ngươi so đo. Hôm nay lại tự tìm đến cửa thế này. Phụ hoàng sợ bà không có nghĩa là ta cũng sợ bà! 
Còn chưa tới Hợp Ý Uyển đã nghe thấy âm thanh loảng xoảng từ xa vọng lại. Vào tới sân liền thấy trong viện tử một bà lão trạc lục tuần bộ dáng vài phần tương tự Mạnh Uyển Lộ. Nhìn bà thôi người ta cũng thấy được lúc trẻ bà xinh đẹp đến nhường nào, chỉ là khuôn mặt mang theo vài phần sát khí khiến người ta kinh hãi. 
Yên Ngọc nhẹ giọng nói: “Tứ thái tử phi, lão thái thái này chính là tỷ tỷ cùng cha khác mẹ với Hoàng thượng. Bà ấy lớn hơn đương kim Hoàng thượng chừng mười tuổi, tính cách mạnh mẽ. Chủ tử người nên cẩn thận một chút. Hôm nay, lúc người cùng Tứ thái tử rời viện bà ấy đã tới đây rồi. Còn la hét đòi gặp người bằng được, đợi một chút liền bắt đầu đập phá lung tung, còn đập vỡ cả gương trong phòng người nữa. Nô tỳ không đợi được mới phải chạy đi tìm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-qua-ngan-nam-yeu-chang/1621162/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.