Mạnh Uyển Lộ từ trong phòng Tư Mã Nhuệ đi ra, lạnh lùng nhìn Yên Ngọc, trong thanh âm nhẹ nhàng lộ ra uy nghiêm trời sinh của chủ tử, “Nghe Vương Bảo nói, là ngươi muốn mời ta đi ra?” 
Yên Ngọc ánh mắt cũng không đổi, gật gật đầu. Im lặng nói: “Yên Ngọc này cũng là để tốt cho Mạnh cô nương, ngài dù sao cũng là cái cô nương chưa lấy chồng, tuy rằng nói, ngài có mệnh của cha mẹ, cũng có bà mối Ngụy đại nhân từ giữa vun vào, nhưng dù sao cũng là không trải qua nghi thức gì, cũng không được Tứ thái tử thừa nhận. Ngài như vậy nửa đêm chạy đến phòng Tứ thái tử luôn không ổn, nếu là truyền đi ra ngoài, người ta sợ là sẽ xem nhẹ Mạnh cô nương ngài.” 
“Ta muốn như thế nào còn không tới phiên một cái làm nha đầu như ngươi chỉ điểm.” Mạnh Uyển Lộ lạnh lùng nói, “Các ngươi làm nô tài, đều bị chủ tử làm hỏng rồi, ngay cả một điểm quy củ đều không có, nếu là một ngày ta làm Thái tử phi, người thứ nhất phải điều tra chính là ngươi.” 
Yên Ngọc mặt không đổi sắc, lạnh lùng nói: “Yên Ngọc ghi nhớ.” 
“Nửa đêm các ngươi nháo cái gì?” Tư Mã Nhuệ không biết khi nào thì đã tỉnh, nghe thấy trong viện có thanh âm đối thoại, đi ra cửa xem. 
“Tứ thái tử.” Mấy người đều vội vàng chào. 
Tư Mã Nhuệ khoát tay áo, “Đêm đã khuya, đều đi ngủ đi….Mạnh cô nương, đã trễ thế này, ngươi như thế nào còn tại nơi này? Yên Ngọc, đưa Mạnh cô nương trở về nghỉ ngơi.” 
Bạch Mẫn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-qua-ngan-nam-yeu-chang/1621148/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.