Một lát sau, Yên Ngọc đi tới, thấy Mộ Dung Phong đang xem sách, vẻ mặt thản nhiên – “Tứ thái tử phi, Xuân Liễu nói người muốn đợi Tứ thái tử về dùng bữa tối, Yên Ngọc nghĩ người vẫn nên dùng trước đi, Vân Tuệ quận chúa đến đây, e rằng Tứ thái tử còn bận lâu mới về được.” 
Mộ Dung Phong hơi hơi nhíu mày một chút – “Vân Tuệ quận chúa?” 
“Dạ đúng.” – Yên Ngọc cười nói – “Vân Tuệ quận chúa là cháu bên ngoại của Hoàng hậu nương nương, là chị em ruột với Nhị thái tử phi, sống ở bên ngoài, một năm ước chừng có một đôi lần vào cung vấn an Hoàng hậu nương nương.” 
Mộ Dung Phong gật đầu – “Ngươi lui xuống đi, ta đói bụng sẽ tự biết ăn. Hôm nay xem quyển sách này thật thú vị, thích quá đi mất, muốn thêm thời gian để đọc.” 
Yên Ngọc lui ra ngoài. Mộ Dung Phong buông cuốn sách trên tay, ngoài cửa sổ đêm thu trong trẻo nhưng lạnh lùng mà tịch mịch, hoa lá lặng yên không nói năng, trăng như nước, trời đen như mực. 
Đột nhiên có chút nhung nhớ tới Tư Mã Nhuệ, hắn bây giờ thế nào?…nghĩ vậy một cái, sách cũng không đọc nổi nữa, người tự nhiên có chút trống rỗng. 
Tư Mã Nhuệ tận khuya mới từ Chính Dương cung trở về, Vân Tuệ biểu muội mang tới mấy hũ rượu ngon, hai huynh đệ Tư Mã Nhuệ, Tư Mã Triết cộng thêm Vân Tuệ biểu muội, cùng Hoàng hậu nương nương, cùng nhau uống cạn mấy hũ rượu ấy. 
Cũng say một chút, trở về phủ đệ, ánh nến đều đã tắt, sự im lặng khiến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-qua-ngan-nam-yeu-chang/1621077/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.