Mộ Dung Phong nhướng mày, có phần tức giận nói: “Đúng vậy, ngươi nói không sai, hắn quả thật đã đắc tội ta, vì hắn quá tốt bụng ấy, hệt như ngươi, đã để ý tới Mộ Dung Tuyết, hơn nữa chỉ có hơn chứ không kém. Tốt lắm, để cho Mộ Dung Tuyết ở lại nơi mà chỉ có hoàng hậu cùng ái phi của hắn được ở là Noãn Ngọc Các, lấy danh nghĩa là: Mộ Dung Tuyết vừa mới bị cảm phong hàn, thầy thuốc bên ngoài không bằng ngự y trong hoàng cung y thuật inh, kỳ thật, chẳng qua là để gần mình cho tiện bề để mắt cẩn thận, tránh bị người ta rước đi mất, hai người các ngươi không hổ là phụ tử, thật khiến cho ta mở rộng tầm mắt.” 
“Thật sao?” – Tư Mã Nhuệ thoạt đầu sửng sốt, liền đó cười lạnh một tiếng, giọng nói đều đều không mang tí cảm tình nào – “Hắn là Hoàng đế, hắn có quyền này, hắn thích ai thì sẽ làm mọi cách để có được người đó, năm đó hắn theo đuổi mẫu hậu ta cũng như thế, huống chi Mộ Dung Tuyết là một nữ tử trẻ tuổi xinh đẹp, Đại Hưng vương triều đệ nhất mỹ nữ, ai thấy cũng thích, hắn là nam nhân bình thường, đương nhiên cũng không ngoại lệ, đây cũng là chuyện tốt mà, không cần lo Tư Mã Nhuệ ta có ý với nàng, gả cho đương triều vua một nước không phải càng lý tưởng sao?” 
Mộ Dung Phong khẽ hừ nhẹ một tiếng – “Cái đạo lý gì thế! Hoàng thượng không tự ngẫm lại bản thân đi, bên người đã có bao nhiêu nữ tử xinh đẹp xuất chúng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-qua-ngan-nam-yeu-chang/1621062/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.