Tình yêu, càng kiềm nén càng mãnh liệt
—— Lời tựa
Trái tim Tần Đàm cũng đang từ từ run rẩy theo lời Nhậm Tịnh Du.
Cả đời này, cuối cùng không gả cho anh cũng từng là chuyện mà rất nhiều năm qua chỉ vừa nghĩ thôi cô cũng cảm thấy muôn phần tiếc nuối.
Cô của trước đây không cách nào chấp nhận sau khi cùng anh đi qua mọi khó khăn gian khổ, càng lúc càng xa anh.
Nhưng sức mạnh của tháng năm oai nghiêm vô tình, sau biết bao năm, chấp niệm có sâu hơn đi nữa thì cũng từ từ phai đi.
Tần Đàm đứng tại chỗ, Nhậm Tịnh Du lấy ra một phong bì da trong cặp táp mang theo người.
Nhậm Tịnh Du không đưa về trước, chỉ nhìn cô nói: “Cho dù không gặp lão Diệp, thì trước khi rời khỏi London, anh cũng sẽ tới tìm em.”
Tần Đàm không đáp lại bất kì chữ nào.
Cô hoan nghênh anh hay không hoan nghênh anh, hôm nay không còn bao nhiêu ý nghĩa nữa.
Nhậm Tịnh Du hỏi cô: “Anh có mấy lời muốn nói, em nghe hết được không?”
Cơn gió ven đường quét cát bụi nhỏ vụn trên mặt đất, sự mờ mịt trong lòng Tần Đàm vẫn không ngừng bao phủ, cơn gió này không quét được một con đường cho cô.
Lý trí nói cho cô biết cô không nên nghe tiếp, nhưng cô không bước đi được.
Nhậm Tịnh Du tiếp tục thấp giọng kể: “Từ nhỏ người khác khen anh là một học sinh giỏi, thành tích tốt, còn hiểu chuyện. Em cũng cảm thấy anh là một người thông minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-nui-bang-deo-anh-den-voi-em/1890265/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.