Gần tết, Nhậm Tây An dẫn mấy nhân viên kỹ thuật nòng cốt đi Thượng Hải.
Trùng hợp là mấy ngày này, Trình Lê gặp Trần Nghi Quang lâu lắm rồi chưa hề gặp mặt đối mặt.
Cô tan làm về, Trần Nghi Quang ngồi xổm chờ cô trên bậc thềm đá bên ngoài tứ hợp viện.
Hai người gặp nhau, trước tiên cười cười với nhau, quan sát đối phương cả buổi.
Cuối cùng là Trần Nghi Quang mở miệng trước: “Gần đây cuộc sống hạnh phúc quá nhỉ, mập ra rồi kìa!”
Trình Lê đi đến trước mặt cô ấy, đưa tay ra cho cô ấy, Trần Nghi Quang mượn lực đứng lên, duỗi đôi chân đã ngồi tê rần.
Đã lâu không gặp nhưng cũng không cảm thấy xa lạ gì, cho một cái chăn đắp là có thể trò chuyện mấy đêm như thường.
Trình Lê nhìn thấy một vết thương đóng vảy trên mu bàn tay Trần Nghi Quang, nhíu mày hỏi cô ấy: “Sao bị vậy?”
Trần Nghi Quang sờ vết thương đó, trả lời một cách thoải mái: “Chuyện nhỏ ấy mà, bị chó hôn một cái.”
Trình Lê cười: “Mình đang hỏi cậu đàng hoàng đó.”
Lúc này Trần Nghi Quang mới đổi thái độ, nói: “Có một phòng giam phải lo hơi nhiều, mình đi can, không cẩn thận bị quẹt phải.”
Vào cửa, cái ổ của Trình Lê không khác mấy so với trong trí nhớ Trần Nghi Quang.
Cô ấy hỏi Trình Lê: “Cậu kết hôn với không kết hôn có khác biệt gì sao? Không chuyển cả cái ổ nữa.”
Trình Lê nói: “Chuyển đi đâu? Thoải mái là được rồi.”
Trần Nghi Quang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-nui-bang-deo-anh-den-voi-em/1890262/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.