Nhậm Tây An ôm quá chặt, sức mạnh đó siết xương sườn Trình Lê phát đau.
Cả thân hình cao to rắn chắc của Nhậm Tây An dính vào người Trình Lê. Trình Lê hơi ngửa đầu, cuối cùng đồng ý: “Vậy được, chuyện nhỏ theo anh trước.”
Câu này của cô không hề qua loa lấy lệ.
Nhưng giọng điệu khiến Nhậm Tây An cảm thấy nghe ra cũng không đúng lắm.
Câu này nói cứ như cô đang nhường anh vậy.
Nhậm Tây An nhẹ tay hơn một chút, cười đến mức có phần bất đắc dĩ.
Trình Lê cư xử không theo lẽ thường, với anh mà nói thì là thứ giải lao rất tốt.
Trình Lê nhanh chóng đổi đề tài, chọn trọng điểm hỏi: “Tối nay có mấy tiếng?”
Hơi thở ấm áp của anh lướt quanh mặt cô: “Lâu lắm, đến rạng sáng.”
Màn dạo đầu kia có thể làm đầy đủ hơn một chút.
Dưới ánh sáng lờ mờ, Trình Lê nghe vậy thì khẽ nhón chân hôn anh.
Nếu như thật sự có thể đến khi trời sáng thì rất khó có được.
Khoảng thời gian này anh gắng gượng rất lâu, có khi nghĩ tới gì đó, vừa ngủ được nửa giấc thì choàng tỉnh, thức dậy tiếp tục gõ bàn phím, luôn luôn hoạt động. Có khi cô ngủ thì anh đi ngay.
Trách nhiệm cũng được, giấc mơ cũng được, để dành thời gian đi khám tai cô cũng được… đều là lý do của anh.
Anh đổi sang xem trọng tình cảm không khó, nhưng Trình Lê muốn làm việc tác thành và bảo vệ hơn.
Chỉ cần anh quý trọng bản thân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-nui-bang-deo-anh-den-voi-em/1890260/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.