Đoàn xe ngủ đêm ở nhà nghỉ bên cạnh cây xăng trong thị trấn.
Sau khi đăng kí, cả đám bắt đầu hoạt động tự do.
Trình Lê ở chung với Phương Tôn. Trình Lê xuống lầu trước một bước, ngồi trong đại sảnh tầng một của nhà nghỉ.
Nhà nghỉ bố trí cao hơn diện mạo đơn sơ mà Trình Lê tưởng tượng ra sau khi thấy bề ngoài màu xám đơn giản của nó.
Sàn nhà toàn là gạch men sạch sẽ bóng loáng, phần chính trên mặt tường làgiấy dán tường tô tem (1) rồng, một bên ốp viền bằng gạch men.
(1) Tô tem: động vật hay thực vật người nguyên thủy sùng bái, coi là tổ tiên của thị tộc.
Giữa mặt tường treo mấy bức tranh.
Kết hợp với sự phát triển của ngành công nghiệp tình dục mà tài xế Bố HợpLực Tề nói, ngược lại thật sự rất có đặc trưng địa phương.
Bức tranh lớn nhất là ảnh khỏa thân của một nhóm con gái.
Ngoài ra còn có tranh sơn dầu phong cảnh miền quê Tây Âu, tranh thủy mặc Giang Nam.
Đủ mọi phong cách giao hội va chạm nhau, chẳng hề hài hòa, nhưng không nhìn kĩ thì cũng không thấy đột ngột lắm.
Trình Lê không nhìn mấy bức tranh quá lâu, cái khiến cô cảm thấy hứng thú nhất là một cánh cửa tủ ở giữa đại sảnh.
Bệnh nghề nghiệp nổi lên, cô giám định được chất liệu của cánh cửa. Là gỗ tử đàn mà cô yêu tha thiết, gỗ tử đàn mà từ thời Minh – Thanh đã trở thành chất liệu chính của các đồ dùng cung đình.
Thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-nui-bang-deo-anh-den-voi-em/1890222/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.