Trần Cẩn không nghĩ ra làm thế nào để có thể đem Nhung Hâm Lỗi giữ chặt, sau hôm đó, Hàn Tinh Tinh mời cô đến nhà ăn cơm. Ba người cơm nước xong thì Đoạn Cao Thụy nói: “Sớm biết như thế này thì gọi Hâm Lỗi đến, hắn cảngày bận rộn không nghỉ thế làm gì chứ.”
“Bảo anh đi rửa chénsao vẫn còn ngồi đây?” Hàn Tinh Tinh đến bên cạnh Đoạn Cao Thụy nhẹnhàng thở ra, giọng nói càng lúc càng cao.
“Bà xã, anh lập tứcđi rửa chén ngay.” Vẻ mặt ai oán của Đoạn Cao Thụy lập tức tan thành mây khói, tươi cười đứng dậy đi vào phòng bếp, cũng không dám có một câuoán hận. Trần Cẩn nghẹn họng trố mắt nhìn một màn này, khiếp sợ nhìn Hàn Tinh Tinh, lại thấy Hàn Tinh Tinh nhìn mình Làm ra tư thế cây kéo.
Trần Cẩn lập tức không để ý đến Hàn Tinh Tinh nữa, biết rõ cô và Nhung HâmLỗi một thắng chỉ có thể gặp nhau một hai lần, hai người này không cóviệc gì lại ân ân ái ái trước mặt cô, không chút kiêng nể gì khoe khoang tình cảm, cô chịu đủ rồi.
Trần Cẩn ngồi trong phòng kháchnghiêng người, nhìn Đoạn đội đang rửa chén trong phòng bếp, lắc đầu chậc chậc cười: “Qủa nhiên đàn ông rửa chén có sức quyến rũ nhất, Hàn TinhTinh, cậu dùng cách nào mà khiến Đoạn đội nghe lời cậu như vậy?” giọngđiệu cô có chút không tin tưởng.
Hàn Tinh Tinh ngồi trên sofa, vỗ ngực kiêu ngạo cười nói: “Có thể dùng cách gì hơn, tất nhiên là uy hiếp và dụ dỗ rồi.” Thây Trần Cẩn vẫn nhìn mình cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-khuon/2302372/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.