Những ngày không có Nhung Hâm Lỗi, Trần Cẩn vẫn đi làm bình thường,thỉnh thoảng về nhà hai người bọn họ quét dọn, đôi lúc chủ nhật cô mộtmình về ngôi nhà của hai người rồi ở đó cả ngày. Cô rất hy vọng khi vềđó thì thấy anh đã trở về. 
Có lúc nghĩ anh theo thói quen tin nhắn cho cô, nhưng trừ tin nhắn trước khi lên máy bay thì anh chẳng hề liên lạc với cô, cứ nhìn lại tin nhắnhay mảnh giấy anh để lại thì cô lại thẩn thờ, cô cảm thấy càng nhìn thìcàng thấy chưa thoả mãn. 
Trần Hoan bây giờ cũng giống như cô, hai chị em cô ngầm hiểu, âm thầmchờ đợi cũng không dám hỏi Trần Hồng Phong xem khi nào thì hai người đómới trở lại. Bởi vì hai cô đều biết dù có hỏi thế nào đi chăng nữa thìTrần Hồng Phong chắc chắn sẽ không trả lời cho bọn họ. 
Trần Cẩn thỉnh thoảng lại lấy điện thoại xem lịch trên màn hình, rồikhoá màn hình lại, tựa vào ghế làm việc nhắm mắt lại cẩn thận tính toán, Nhung Hâm Lỗi đã đi được 78 ngày 16 giờ rồi. Đây là lần đầu tiên bọn họ xa nhau thời gian dài như vậy, cũng giống như bình thường cô làm xongcông việc của mình, Tổng Biên Tập đem mấy nhân viên mới đến cho cô hướng dẫn, công việc cũng nhẹ nhàng hơn trước rất nhiều. Từ bữa tiệc hôm đócô rời đi thì không thấy Trần Dự Lâm tìm cô nữa. 
Trần Dự Lâm hẹn cô ở quán cà phê dưới công ty nói chuyện, ngồi một lúclâu , cảm thấy có chút kì lạ, anh lấy thuốc lá ra 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-khuon/2302360/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.