Trở lại doanh trại Nhung Hâm Lỗi bận rộn trong phòng làm việc, lúc này vang lên tiếng gõ cửa. 
“Mời vào.” 
Trì Gia Hựu đẩy cửa bước vào, đầu tiên là giơ tay nghiêm trang hành quân lễ, đợi sau khi Nhung Hâm Lỗi nhìn anh gật đầu ý bảo thôi, anh lại nghiêng người đặt một tập tài liệu lên bàn làm việc của Nhung Hâm Lỗi. Nhung Hâm Lỗi dựa lưng vào ghế liếc nhìn tập hồ sơ màu vàng, anh thuận tay cầm chén nước trên bàn lên nhấp một ngụm rồi hỏi: “Trước tiên ngồi một lát, còn có chuyện gì nữa không?” Nói tới đây anh lơ đãng cầm tập hồ sơ lên nhìn một chút, sau đó trực tiếp bỏ vào trong ngăn kéo khóa lại. 
“Vẫn còn, vừa rồi lão Hạng tới hỏi, có thể xem xét từ doanh trại chọn ra một số binh lính khá hơn chuyển qua bên đó không, tôi nói chuyện này cần phải được cấp trên đồng ý, tôi không thể tự quyết được.” Nói xong Trì Gia Hựu nhìn về phía anh cười mờ ám, sau đó cầm tới một cái ghế ngồi đối diện với anh. “Lão ta nói như thế nào.” Mắt Nhung Hâm Lỗi nheo lại thử hỏi một câu thăm dò, sau đó theo thói quen sờ mười đầu ngón tay. “Lão nói nhất định sẽ được đồng ý.” Trì Gia Hựu nhắc lại từ đầu đến cuối đáp án của đối phương. 
Nhung Hâm Lỗi khẽ cười một tiếng, cũng không trả lời ngây lập tức, sau một lúc lâu anh lạnh mặt gật đầu một cái, trả lời: “Theo ý lão đi, cứ làm theo yêu cầu của lão, chỉ cần không quá đáng là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-khuon/2302355/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.