Nhìn tên đấy, lòng cô chợt thấy sợ hãi nhưng mà bình tĩnh lại, hỏi: "Ngươi là ai?"
Hắc y nhìn cô âm u, trầm ngâm hồi lâu, nói: "Ngươi sợ không?"
Sợ? Sợ chứ? Sợ ngươi là người của bọn hắc y nhân đêm đó chứ! Sợ ngươi lỡ như là người đó thật giết ta rồi thì làm sao ta sống vui vẻ bên Tiêu Dao vương phủ, làm sao sau này tìm kiếm thiếu gia và tỉ tỉ đây.
Nhưng mà dù ta có sợ thế nào, ta cũng phải cố gắng hảo hảo mà chấn tĩnh tâm mình, nghiêm túc đối đáp, có khi lại tìm cách cứu mình.
"Sợ." Cô ăn ngay nói thật trả lời lại hắn, đổi lại chính là cái ánh mắt dò xét nhìn cô.
"Vì sao sợ?"
"Sợ ngươi giết ta."
"Ngươi không bình thường."
Cô nghe hắn nói, miệng muốn phản bác. Chỉ là nhìn thấy rõ gương mặt của hắn làm cô há hốc mồn không thể nói gì. Trời ạ! Tên này nhìn vậy mà đẹp làm sao.
Tên này thật sự là người đàn ông tuấn tú nhất cô từng gặp, đẹp đến làm người ta kinh hãi. Hắc y có mái tóc đen dài, thân hình to lớn, gương mặt như thần lại có chút cổ đồng, cằm nhọn nhưng lại không sắc, mày như họa, mi dài nhưng có lực, mũi cao thẳng, đôi môi bạc mỏng, đôi mắt ưng mâu sắc bén đang nhìn cô, nheo lại quyến rũ, trừng lại xinh đẹp, con ngươi đem thẳm làm cô cảm thấy mình như hút vào bên trong, bao la rộng lớn.
Tên này..... đúng là rất mỹ! Dung mạo tuyệt thế!!!
"Ngươi rất đẹp." Cô ăn ngay nói thật, khen.
Hắc y trừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-khap-kho-duyen-noi-yeu-chang/3937547/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.