Khoảng hai ngày sau khi xảy ra chuyện Hạ Ương không hề liên lạc với con bé nhà nghèo giả vờ thanh cao cho cơ hội bày đạt làm giá.
Đó là những lời phán xét về Dương Hạnh người phụ nữ dám từ chối lời đề nghị ngàn vàng của hắn.
Hôm nay hắn làm xong việc đang rảnh rỗi không có gì trêu liền nhớ tới con bé rách việc, Hạ Ương mở trang ứng dụng nhắn tin màu xanh trắng nổi bật nhất trong đám ứng dụng trên máy.
Tìm kiếm thanh công cụ tìm tên "con bé đành hanh" thì lập tức khiến hắn hoảng vì cô đã sớm chọn phương án chặn để hắn không có cơ hội "làm phiền".
"Cái con điên này nó còn dám chặn mình"
"Thật không thể tin được đúng là kén cá chọn canh" mà".
*************
Ba giờ chiều cùng ngày sau.
"Dương Chí... cậu mau gọi cho con bé đó"
Dương Chí nhăn mày nhìn Hạ Ương một cách khó hiểu.
"What? Con bé nào?"
Hạ Ương lượn lờ hai tay đút túi quần âu áo vest lười giải thích mặt đăm đăm nhìn mũi giày quay lại nhìn vào mắt anh.
"Thì con bé của cậu đó sao hỏi lắm thế kêu làm thì cứ làm đi"
"Tôi không còn niềm tin gì nữa dù anh có nói gì cũng vô ích thôi"
Dương Chí chán nản quay đi.
"Anh của cậu biết chuyện này không vui đâu đừng làm phiền tôi nữa"
Hà Ương tặc lưỡi chửi bậy: "Đệch anh em nhà cậu đúng là có bệnh"
"Em tôi đâu rồi?" Dương Chí nhìn anh ta với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-buc-tuong-thanh-yeu-em-tu-a-z/3594789/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.