Tần Phong bất ngờ với câu hỏi của cô mà nhìn xuống hai cái băng go.
Anh không nghĩ cô để tâm những thứ nhỏ nhất như vậy.
"Đánh trống lảng?"
Bạch Lan Thanh ngại ngùng nói: "Đâu? Em quan tâm đến sếp cơ mà hì hì"
Cô nở một nụ cười thật tươi ngây thơ và hồn nhiên như thế,
liệu cô có biết khi nhìn thấy nụ cười ấy anh thấy rất có lỗi khi bắt bẻ cô không?
"Nghiêm túc cho tôi"
Anh suýt chút bị cô phát hiện vì thẫn thờ bởi nụ cười luôn hé mở ấy.
"Dạ sếp em sẽ gửi lại cho sếp sớm thôi"
Thanh Thanh quay người chuẩn bị dời đi vì xuất chiêu thất bại nhưng khi cô đi đến cửa thì:
"Chờ đã"
"Cái đó cô không cần nộp lại nữa có vài chỗ chưa ok tôi sửa lại"
Thanh Thanh như không tin vào tai mình mà quay lại cười hì hì tiếp.
"Vâng sếp, sếp là tuyệt vời nhất"
Không để cô ra khỏi phòng làm việc của mình Tần Phong liền chủ động đứng dậy.
"Bạch Lan Thanh"
Nghe thấy cả họ và tên mình đọc từ chính miệng anh cô liền giật mình quay người,
Tần Phong muốn gọi một tiếng Thanh Thanh nhưng anh và cô chưa đến mức thân thiết nên anh đành gọi Bạch
Lan Thanh thành tiếng.
"..."
Cô cảm giác được sắp có chuyện gì đó, nước bọt trong khoang miệng nuốt ực xuống cổ họng hiện tại là điều gì đang mong chờ?
Tần Phong như chờ ngày này lâu lắm rồi anh tiến gần về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-buc-tuong-thanh-yeu-em-tu-a-z/3594776/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.