2 tháng sau...
Tường Huyên ngồi trên góc giường nhìn chằm chằm xuống hai chân đung đưa không chạm đất, nhẹ nhành đáp xuống tấm thảm lông mềm mịn cô di chuyển ra ngoài ban công ngắm nhìn hồ bơi sau vườn của Hạ gia,
trong lòng không giấu được nôi lo lắng tột cùng đang dâng trào, cô xoay người tựa vào lang cang khẽ nhìn đồng hồ mạ đồng phong cách cổ kính theo dõi từng giây phút trôi qua,
rồi bản thân quyết định ra khỏi bốn bức tường này nhưng Hạ Truân dặn cô ngoan ngoãn đợi hắn trở về để thưa chuyện với ba mẹ Hạ... vốn dĩ khi cô xuất hiện trong căn phòng này những người ở dưới đều không biết nên điều đó khiến cô như một tên trộm khé lẻn vào nhà rình mò.
Tường Huyên ngồi cạnh chiếc ghế ngoài ban công rộng rãi đặt cách lối cửa vào hai mét buồn chán liếc nhìn ra bầu trời.
Đã hai tháng thời tiết đã sang thu se lạnh hôm nay Hạ Truân mặc chiếc áo mỏng ra ngoài cô liền cảm thán hắn thật phong phanh không sợ lạnh sao nhưng nghĩ lại hắn khỏe như vậy nên nỗi lo đã dần vơi đi.
Tường Huyên thoát khỏi đống suy nghĩ rối bời được một lúc cô lại nhớ người chị em thân thiết của mình quen biết khi tình cờ giúp đỡ,
cô ấy ở mãi thành phố H hôm nay lại nhớ người con gái đẹp đẽ ấy.
Tường Huyên chỉ biết Bạch Lan Hương qua lời giới thiệu khi tình cờ rằng cô ấy đã lập gia đình có hai con nhỏ nhưng có lẽ điều làm Huyên Huyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-buc-tuong-thanh-yeu-em-tu-a-z/3594757/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.