"Không phải nó chết rồi chứ?" Giọng chua ngoa của nữ hầu vang vọng trên hành lang dài như chưa tin vào điều mình nói điều cách sau cánh cửa
"Ưm...ư" Nữ hầu cạnh bên lấy tay chặn họng cái người có giọng chua ngoa lại, lườm mắt đe
"Bộ cô bị điên hả? Nói to như vậy làm gì muốn chết sao?"
Cạch.
Nữ hầu nhẹ nhàng mở cửa, người còn lại sẵn sàng trên tay khay thức ăn vào trước người kia cũng theo sau
Đèn cảm ứng khắp tứ quanh thắp sáng, căn phòng sáng rực, hai người hầu hơi hoảng:
"Đâu rồi cô ta đâu rồi, không thể đê-"
Nữ hầu giọng chua ngoa kia chưa kịp nói hết câu đã ôm đầu nằm khụy xuống sàn, phản ứng cô ta quay lại đằng sau trừng mắt nhìn người con gái mong manh cẩm chắc chiếc gậy đánh golf.
"Làm... làm cái gì vậy? Cô muốn chết..." Người hầu hết sửng sốt lại đến e dè bởi cô ta chỉ mới dơ cánh tay lên không trung định tán người con gái kia thì lập tức thụt lùi,
"Có thả người không?" Tường Huyên cất cao giọng nói âm lượng cao vót, yêu kiều cất giọng,
cô nói trổng, bởi với loại người này thật sự không đáng.
Người hầu nhìn đồng nghiệp nằm chắn ngang trên sàn có phần không tin nổi, cô ta xoay người bỏ chạy, trước khi chạy nói vọng lại với Tường Huyên,
"Cô có giỏi thì tự đi mà ra tôi không liên quan gì hết"
Nói rồi, cô ta chạy nhanh đi, không còn đường quay lại chứng kiến cảnh đẹp trong tranh vậy nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-buc-tuong-thanh-yeu-em-tu-a-z/3594747/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.