Khi nghe tin Tử Kiều mang thai, Tô Nhược và Trầm Ngọc vui không tả xiết.Qua ngày hôm sau Tô Hàn cũng đưa Tử Kiều và Doãn Nguyệt Nhan quay về thành phố T.
Trầm Ngọc là người đứng ngồi không yên, chỉ mới sáng ra bà đã ra trước cửa đi tới đi lui..Khi thấy xe vào cổng lớn, Trầm Ngọc liền mừng rỡ, nhìn thấy Tô Hàn đỡ lấy Tử Kiều xuống xe, bà liền đi đến.
- Tử Kiều con thấy thế nào rồi, bé con có quấy con lắm không?.Nào.. nào vào nhà mẹ đã bảo thím Hà nấu rất nhiều món ngon tẩm bổ cho hai mẹ con.
Tử Kiều từ khi biết mình mang thai, sắc mặt cô càng rạng rỡ hơn rất nhiều.Nhìn thấy mẹ chồng quan tâm lo lắng, trong lòng Tử Kiều càng thêm ấm áp.
- Dạ, con cám ơn mẹ..
Tô Hàn cũng yêu chiều,vén tóc vợ mình.
Trầm Ngọc nhìn ra phía sau, lúc này Doãn Nguyệt Nhan khẽ gật đầu với bà.
Trầm Ngọc bước đến gần chỗ bà ấy.
- Vết thương chị còn đau không?
- Đỡ rồi,không sao nữa rồi.
Trầm Ngọc thở dài, nắm lấy tay Doãn Nguyệt Nhan.
- Lần này may mắn có chị, nếu không hai đứa nhỏ thật khó mà...
- Chuyện đã qua rồi cứ để nó qua đi, tôi cũng không có sao mà..
Trầm Ngọc gật gật đầu, kéo tay bà ấy..
- Nào vào nhà thôi, tôi cũng nấu rất nhiều món cho chị tẩm bổ.Mất máu khá nhiều không thể xem thường được..
Tô Hàn nhìn mẹ mình với sự cảm kích, Doãn Nguyệt Nhan hiện tại một lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-bong-toi-de-yeu-em/2666445/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.