Trần Phỉ hai tay hơi xoắn lại với nhau, chính bản thân ông ta cũng rõ khi đối diện với người con rể giàu có này, bề ngoài trầm tĩnh nhưng mọi khí chất cái nhấc tay nhíu mày đều thể hiện rõ là người có gia thế khiến ông ta cảm thấy như có một sức mạnh bị đè ép vô hình.
Trần Phỉ không dám đối diện với ánh mắt của Tô Hàn, ông ta hèn mọn cười cười nhìn qua Tử Kiều..
- Lâu rồi không có gặp nhau,con khác trước quá..
Ông ta nhìn Tô Hàn vẻ nịnh nọt lấy lòng..
- Cám ơn con đã chăm sóc con gái của ba, Tử Kiều gặp được con quả là con bé kiếp trước chắc chắn đã tu mấy kiếp đấy..haha...
Tử Kiều trong lòng trăm vị đau lòng, đến khi cô tìm được hạnh phúc ông ta vẫn không hề muốn buông tha cho cô.
Tô Hàn nhếch môi..
- Ông chính là người cha trong truyền thuyết từng muốn bán con gái mình đi,khi biết con mình bị mù đấy sao..?
Vẻ mặt Trần Phỉ cứng ngắt ,ông ta từ xấu hổ rồi trở nên giận dữ nhưng chỉ dám phát cáu với Tử Kiều..
- Cô dám đi đặt điều bôi xấu danh dự của ba mình vậy đó hả. Cô có lương tâm hay không,từ ngày mẹ cô bỏ đi một tay tôi nuôi dưỡng cô.Bây giờ cô bước vào hào môn rồi thì quay lại đối xử với cha mình tệ bạc như vậy...sao tôi vô phước thế này chứ...
Ông ta bắt đầu giở trò ăn vạ, kể lể đủ điều..
Tử Kiều mắt đỏ lên cô không muốn đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-bong-toi-de-yeu-em/2666426/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.