Bị sự đáng thương của ông ta làm cho mềm lòng, thím Hà bất đắc dĩ nói.
- Tôi thật sự không biết nơi ở của mợ chủ.Nhưng mà ông thử đến Hoa Hạ tìm xem sao.Tại vì lần này mợ chủ về thành phố A là đến Hoa Hạ xử lý công việc với cô chủ nhà tôi..
Hoa Hạ?
Trời ạ! Là một trong chi nhánh của tập đoàn Cảnh Thị..
Trần Phỉ không nghĩ lần này con gái ông bay cao như vậy.Chỉ trong chớp mắt trở thành người của giới thượng lưu, những người bên cạnh toàn nhân vật quyền lực.
Ông ta vội gật đầu..
- Cám ơn thím..cám ơn thím rất nhiều..Tôi xin phép..
Ông ta phải quay về ngay, dù sao ở thành phố A cũng là địa bàn của ông ta.Nếu Tử Kiều dám phản kháng,ông có thể mượn tay Tôn Lập để xử lý.Nói chung đây là chiếc phao cứu sinh của ông ta.
Ông quyết không thể để vuột mất.
Thím Hà vẫn còn nhìn theo Trầm Phỉ đi xa,bà ta lẫm bẫm..
- Thật tội nghiệp,mong là cha con hai người sớm gặp lại nhau..
Trầm Ngọc tìm Thím Hà ở trong nhà rất lâu mà không ai thấy, lúc Trầm Ngọc đi ra nhìn thấy bà ta đang lẫm bẫm.
Trầm Ngọc hỏi.
- Thím làm gì ngoài đây, tôi gọi thím từ lúc giờ.
- Bà chủ..
Thím Hà vội kéo cửa cổng, bà liền giải thích..
- Lúc vừa rồi có ba của mợ chủ đến tìm mợ ấy..
- Ba của Tiểu Kiều sao?
Trầm Ngọc lập lại, sợ mình nghe lầm.
Thím Hà gật đầu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-bong-toi-de-yeu-em/2666420/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.