Nhận được cái lắc đầu của cô,Tô Hàn cũng không chờ đợi thêm anh liền cúi đầu hôn lấy nơi vung tròn, còn tà ác dai cắn trong miệng không thả ra, đổi lại tiếng nức nở của Tử Kiều..
- Hức..đau em..ư..
Không đau lắm nhưng tê dại khiến cô không thể không bật ra tiếng nũng nịu.
Tô Hàn yêu thương liếm lên nơi đã cắn, mê luyến liếm láp nụ hoa màu hồng.
- Ư....
Đột nhiên nụ hoa bị ngậm lấy, khiến cô nhịn không được ưm một tiếng, tay nhỏ bé nắm chặt cánh tay anh, mặt hồng hồng. Nụ hôn dài đúng tiêu chuẩn vừa rồi đã gần như lấy hết sức lực của cô, Tử Kiều mềm yếu dựa vào ghế sofa. Tô Hàn mỉm cười nhìn đôi mắt như say của cô gái nhỏ, anh trực tiếp cởi cái quần lót màu hồng nhạt ném qua một bên. Anh để cô nằm trên sofa rộng lớn, lại chôn vào giữa hai chân cô.
- A....Ông xã...
Dòng điện mãnh liệt trực tiếp nhập vào bụng, kích thích mỗi dây thần kinh của cô căng cứng. Bụng cô run rẩy, nhưng lưỡi anh vẫn không buông tha cho cô, thậm chí ngày càng mút mạnh hơn..
- Ông xã....không cần, không cần… A..a…
Tử Kiều dù đã biết qua cảm giác này,mỗi lần làm tình Tô Hàn đều sợ cô bị đau.Anh luôn chăm sóc tận tình.Nhưng mọi lần như thế cô thật sự muốn chết, cả người cô run lên như lá rụng. Tứ chi vô lực xụi lơ trên ghế sofa, bụng run rẩy trào ra dòng nước ấm áp.Nơi vung tròn vẫn được anh âu yếm, khiến phản ứng của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-bong-toi-de-yeu-em/2666415/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.