Tô Nhược mỉm cười, đi đến chỗ mẹ mình ngồi xuống bên cạnh bà.
- Con có hẹn với anh.
Ngô Uyển hai tay bấu lấy gấu váy, mấp môi nhìn vẻ mặt của Tô nhược.
Cô ta cười gượng.
- Tiểu Nhược lâu rồi mới gặp, em khỏe không?
Tô Nhược thu lại nụ cười, bắt chéo chân vẻ mặt không cảm xúc, ba phần kiêu kì bảy phần xinh đẹp.Sự sắc sảo của Tô Nhược khiến Ngô Uyển không rét mà run.
Tô Nhược nhếch môi.
- Có lẽ cô Ngô đây nên sửa lại cách xưng hô một chút, không lầm thì Tôi đây lớn hơn cô đến hai tuổi tuổi thì phải..
Mặt Ngô Uyển tái mét, làn môi cũng nhợt nhạt, gắng gượng lắm mới tìm được tiếng nói.
- Chị nghĩ với mối quan hệ giữa Tô Hàn và chị xưng hô như thế cũng không quá phận
Nhưng mà nếu làm em không thoải mái,chị sẽ sửa.
Tô Nhược nhướn mày, đôi môi xinh đẹp nhếch lên.
- Hình như không lầm thì giữa cô Ngô và anh của tôi không còn quan hệ gì thì phải.Cho nên chúng ta không cần phải câu nệ vai vế.
Dù Ngô Uyển có gắng gượng cách mấy, Tô Nhược đều không cho cô ta một chút mặt mũi nào. Ba của cô ta đã từng nhắc nhở khi đến Tô gia, người không nên đắc tội nhất chính là Tô Nhược vì cả cái nước này không ai không rõ chồng của Tô Nhược quyền lực ra sao.Cho nên Ngô Uyển dù rất tức giận nhưng phải kiềm chế, đôi mắt hơi đỏ lên nhìn qua Trầm Ngọc.Nhưng không nghĩ bà lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-bong-toi-de-yeu-em/2666331/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.