Trong căn phòng bệnh màu trắng, Tử Kiều ngồi dựa lưng vào thành giường. Trên mắt của cô lúc này đã bị quấn băng gạc màu trắng,nhìn vào càng khiến người ta lo lắng. Bàn tay Tô Hàn nắm chặt lấy tay Tử Kiều không rời cô nữa bước, lúc này không những anh và Tử Kiều trong lòng đều lo lắng không yên. 
Bác sĩ Lee nhìn qua kết quả ảnh chụp mới kiểm tra cho Tử Kiều.Khóe môi ông nhếch lên. 
- Rất tốt, kết quả cho thấy tình hình rất khả quan. 
Tô Hàn nhướn mắt nhìn ông.. 
Bác sĩ Lee mỉm cười trấn an. 
- Hiện tại cô Trần phải nhập viện không thể về nhà, vì hiện tại mắt của cô đang ở hiện trạng hồi phục rất tốt.Nhưng trong bảy mươi hai tiếng kế tiếp chúng tôi phải theo dõi sát sao vì đây là thời gian rất quan trọng. 
Làn môi Tử Kiều run run.. 
- Ý...bác sĩ là tôi..tôi có thể gần thấy lại rồi, đúng không? 
Bác sĩ Lee không hề che giấu, dường như ông rất tự tin với kết quả. 
- Đúng vậy, hiện tại theo ảnh chụp được thì máu bầm ở não đã tan hết, vấn đề là thời gian chờ đợi thần kinh thị giác phục hồi.Cô có thể tin tưởng ở Tôi. Nhớ.. 
Ông tuy căn dặn Tử Kiều nhưng ánh mắt nhìn qua Tô Hàn. 
- Đừng để cô ấy quá căn thẳng, cũng không được xúc động quá nhiều sẽ ảnh hưởng quá trình hồi phục.Được rồi hai người nghỉ ngơi sớm đi.. 
Nói rồi ông ta vỗ lấy vai Tô Hàn, mỉm cười rời khỏi phòng để lại không gian 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-bong-toi-de-yeu-em/2666309/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.