Chương trước
Chương sau
- Vẫn chưa tìm ra nơi ở của cô ta sao?

Trong căn phòng kính, chiếc bà gỗ mun phản phất sắc mặt có phần khó coi của Ngô Trí Lâm.

Ông ta nhìn người đối diện với đôi mắt sắc bén thể hiện rõ sự không hài lòng.

Người đàn ông gật đầu có chút bất đắc dĩ.

- Trước đó tôi đã tìm được nơi ở của cô ta, nhưng khi đến nơi người đã chuyển đi nơi khác.Tôi đang cố gắng tìm ra nơi ở mới nhưng lần này có chút khó khăn.Hàng xóm xung quanh không ai tiếp xúc với cô ta nên không ai biết được gì.Bọn người đó chỉ có nói qua cô ta có một cô bạn gái thường xuyên lui tới, tôi đoán người đó chính là cô gái đã đưa cô ta sang thành phố T.

Họ còn nói thêm ngoài cô cái kia thì còn một người đàn ông thường dắt theo một bé gái cũng rất hay đến phòng của cô ta.

Chân mày Ngô Trí Lâm chau lại.

- Một người đàn ông?

- Đúng vậy, mấy người đó bảo người đàn ông đó nhìn sơ qua có thể thấy được là người có tiền và địa vị.

Một cô gái mù thì làm sao quen biết được một người ở giới thượng lưu?

Thông tin ngày càng trở nên phức tạp, khiến Ngô Trí Lâm có chút đau đầu.

- Điều tra về người đàn ông đó gấp, một cô gái mù chân ướt chân ráo mới đến đây làm sao có thể đi đâu được.Tôi nghĩ người đàn ông này có liên quan đến nơi ở của cô ta.Làm bằng mọi cách tìm ra nơi ở của cô ta cho Tôi.

- Vâng.

Ông ta lại nói thêm..

- Hiện tại vợ của tôi đã thuê người khác tìm tung tích cô ta.Các người làm bằng mọi cách phải đi trước bọn người kia một bước có biết không?

- Vâng, tôi sẽ cố gắng..

Ngô Trí Lâm phất tay ý bảo anh ta có thể rời khỏi phòng..

Lúc hắn ta đi ra cửa đụng phải Ngô Trí Viễn.Ngô Trí Viễn nhíu mày nhìn hắn ta, cũng không nói gì chỉ đi lướt qua rồi tiến vào phòng của Ngô Trí Lâm.

- Con đến rồi à? ngồi đi..

Ngô Trí Lâm đi vòng qua bàn làm việc,tiến đến sopha ngồi xuống.Ngô Trí Viễn ngồi xuống đối diện với ông ta.

- Ba tìm con có việc gì sao?

Ngô Trí Lâm nhíu mày, thở dài có chút mệt mỏi.

- Còn không phải là chuyện của em gái con à? Con có liên lạc được với Tiểu Uyển chưa.?

Ngô Trí Viễn tỉnh bơ lắc đầu.

- Vẫn chưa, ba cứ mặc kệ nó đi, nó chơi đủ rồi sẽ về.

- Ba chỉ lo đến lúc nó trở về Tô Hàn đã thuộc về người khác rồi.

Cầm lấy bình trà rót vào ly cho Ngô Trí Lâm, Ngô trí Viễn có chút khó hiểu.

- Đến bây giờ ba vẫn còn chưa chấp nhận được Tô Hàn và Tiểu Uyển nhà mình đã chia tay.

Nói đến anh ta có chút bực bội, rõ ràng ba mình dung túng hành vi cho em gái anh ta quá đà.

- Có ai như nó không, tính tình Tô Hàn đâu phải như bọn đàn ông trước đây của nó.Cứ ở Nauy mà chờ đợi đến già xem Tô Hàn có qua đó rước nó về hay không.Đúng là ấu trĩ lại còn cố chấp.

Ngô Trí Lâm liếc Ngô Trí Viễn một cái..

- Nó là em gái của con đấy. Thay vì ngồi đây mắng nó.Còn qua Tô Thị một chuyến xem coi ý tứ Tô Hàn thế nào.

Ngô Trí Viễn nhíu mày khó hiểu.

- Chẳng phải lần trước ba đã đi rồi sao?

Nghĩ đến sự kiên quyết và vô tình của Tô Hàn khiến Ngô Trí Lâm đau đầu..

- Con chẳng phải cũng là bạn bè của Tô Hàn sao.Qua một chuyến nói tốt cho em gái mình.Đứa con rể tốt như vậy ba không muốn vuột mất.

Ông lại nói thêm..

- Với lại dự án năm sau chúng ta rất cần vốn từ ngân hàng của Tô Thị.Không thể để mối quan hệ này nói vỡ là vỡ được.

Ngô Trí Viễn bất giác có chút mệt mỏi vì suy nghĩ cố chấp của ba mình.

- Ba, Tô Hàn là chủ tịch một tập đoàn, con mắt cậu ta nhìn đời không đơn giản như vẻ ôn nhu bên ngoài mà ai cũng lầm tưởng.Con không muốn nhún tay vô chuyện này.Hạnh phúc mà phải đi van xin thì ba nghĩ Tiểu Uyển sau này có hạnh phúc được không? Nó lớn rồi ba cứ để nó tự quyết định đi.

- Con....

Ngô Trí Lâm bị con trai lên án có chút tức giận..

Ngô Trí Viễn buồn bực nói thêm..

- Còn nữa, ba nên ngừng tay về chuyện ngăn chặn Dì tìm con gái của mình đi. Ba có nghĩ đến hậu quả một ngày dì phát hiện ra không. Có thể ba sẽ mất Dì vĩnh viễn..

Sắc mặt Ngô Trí Lâm tái mét,ông ta nhìn con trai mình đầy trăn trối.

- Sao..sao con biết chuyện này?

- Nếu muốn người khác không biết,từ khi ba đừng làm.

- Im miệng,ba không cần con dạy đời.

Ngô Trí Lâm có chút quẫn bách, hung hăng nổi giận chống chế hành động của mình.

Ngô Trí Viễn cũng không muốn đôi co, anh ta đứng dậy.

- Con còn có việc, con đi trước đây.

Nói rồi anh ta liền rời khỏi phòng để lại sắc mặt vô cùng khó coi của Ngô Trí Lâm.

....

???⬅️⬅️⬅️
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.