Lúc này Tiểu Hy đang ngồi ngoài vườn hoa ở một góc cuối khu vườn. 
Bên cạnh còn có Tử Kiều, trên tay Tử Kiều cầm một chiếc lá, cô đưa lên miệng thổi lấy liền phát ra âm thanh nghe rất hay.. 
Tiểu Hy nhìn chăm chú như tìm ra vùng đất mới,hai mắt bé xoe tròn, miệng nhỏ chu ra thích thú. 
- Hay quá ạ, chị ơi thổi tiếp..thổi tiếp đi ạ.. 
Tử Kiều ngưng lại không nhìn thấy được dung mạo của bé con nhưng giọng nói non nớt kia rất đáng yêu. 
Tử Kiều đưa tay sờ sờ lên mặt Tiểu Hy. 
- Em đi vào trong đi, đừng ngồi ở đây lâu, ba mẹ sẽ lo lắng đấy.Không chừng bây giờ họ đang đi tìm em đấy. 
Tiểu Hy nào nghe, môi hồng chu ra,lắc lư hai chùm tóc. 
- Không vào đâu..Tiểu Hy chỉ muốn chơi với chị thôi.. 
Tử Kiều dở khóc dở cười không biết làm sao, cô đi lại khó khăn cũng không biết bé con này từ nơi nào lại đến.Nhà hàng lại rộng lớn như vậy chẳng rõ ba mẹ con bé ngồi ở phòng số mấy còn chưa kể sảnh nào. 
Ngồi đây một hồi không chừng người khác lại nghĩ cô bắt cóc trẻ con nữa là. 
Tử Kiều không rõ bé con này từ đâu xuất hiện,cô được nhận vào nhà hàng làm cũng gần một tuần rồi.Nhưng do cô đi đứng không tiện nên lúc nào cũng đi sớm một chút, đến nơi chưa đến giờ làm cô đều ra ngoài sân vườn chọn một góc khuất nhất để ngồi.Không nghĩ hôm nay ở đâu lại xuất hiện cục bông mềm mềm này. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-bong-toi-de-yeu-em/2666250/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.