Edit: Lynn
Tốn nước bọt một hồi, Bạch Thu Nhiên cũng thuyết phục được con bạn thân đồng ý với lựa chọn của mình. Sau đó họ mới thực sự vào đề, vừa dùng bữa trong nhà hàng vừa sôi nổi thảo luận về các thành phố và công ty phù hợp để cô sinh sống.
Bạch Thu Nhiên muốn sống ở những đô thị loại một, vẫn là câu nói cũ, thành phố có nền kinh tế phát triển sẽ có nhiều cơ hội hơn. Cô tốt nghiệp trường danh tiếng, sau khi tốt nghiệp đã làm việc tại trụ sở tập đoàn Giang Hoa hơn nửa năm. Trong số những sinh viên vừa ra trường, lý lịch của cô rất đẹp, sống ở thành phố đô thị loại một mới không lãng phí tài năng của cô.
Tất nhiên còn một lý do rất quan trọng mà Bạch Thu Nhiên không tiện nói rõ với bạn. Cô nghĩ an ninh ở thành phố lớn sẽ tốt hơn các thành phố nhỏ. Lỡ như nếu cô đã chạy trốn mà bà Diệp vẫn không chịu buông tha cho cô, nhất quyết phải túm lấy cô để hành hạ thì ít nhất ở thành phố lớn vẫn an toàn hơn. Công việc cũng vậy, cô đầu quân cho công ty lớn, tốt nhất là công ty quốc tế quy mô lớn, chí ít bà Diệp khó mà hất đổ bát cơm của cô, như vậy cô vẫn có thể tiếp tục kiếm sống.
Sau khi lắng nghe suy nghĩ của cô, Lục Vũ Tư đề nghị: “Vậy đến Thượng Hải đi, kinh tế Thượng Hải phát triển hơn thủ đô, ngành tài chính là phát triển nhất, tớ nghĩ cậu có thể thử làm về tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-ai-me-chong/2970486/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.