Edit: Sa
Trước màn biểu diễn nhập tâm của đóa hoa bé nhỏ thuần khiết, sếp Diệp vẫn không nói lời nào, thậm chí còn đổi sang vắt tréo chân khác, ung dung nhìn cô.
Bạch Thu Nhiên là đóa hoa bé nhỏ thuần khiết đã trải đời chút chút, tuy bạn trai tổng tài không phối hợp diễn cùng nhưng cô cũng không hề bối rối, càng không sợ không kết màn được.
Núi không theo ta thì ta đi theo núi. Cúi đầu nhìn vẻ mặt bí hiểm của bạn trai tổng tài, Bạch Thu Nhiên mở to mắt, yếu ớt sà vào lòng anh, hai tay câu lấy cổ anh, ghé vào tai anh: “Người ta sợ lắm đó biết không, bộ anh muốn chia tay thật hả?”
Diệp Chi Châu: …
Từ tận sâu trong lòng, anh rất muốn hỏi “Tôi là ai? Tôi đang ở đâu?”. Vì sao người muốn chia tay đã biến thành anh rồi?
Có điều Bạch Thu Nhiên mặt dày bám chặt lấy anh khiến anh không thể lật tẩy cô vì tính ga lăng của mình. Anh bèn nhẹ nhàng bỏ qua việc này, vỗ nhẹ lưng cô, gằn giọng: “Có chuyện gì thì cứ nói thẳng, không được hở chút là chia tay, biết chưa?”
Bạch Thu Nhiên ngoan ngoãn gật đầu, lại còn rất tráo trở nói: “Em có định chia tay thật đâu, ai bảo anh không thèm níu kéo câu nào làm chi.”
Hay lắm, giờ thì thành lỗi của anh rồi. Diệp Chi Châu bất đắc dĩ gật đầu: “Ừ, anh cũng có vấn đề, anh sẽ kiểm điểm.”
Bạch Thu Nhiên nín khóc, mỉm cười hài lòng áp mặt vào lồng ngực anh, lòng hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-ai-me-chong/2970482/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.