Sau mười mấy ngày đường, trải qua gian khổ khi ngồi hung xe ngựa với Mộ Dung tiểu thư, thì Mục Tuyết Thanh của chúng ta ốm đi trong thấy.
Đi quau cổng thành, nhưng âm thanh náo nhiệt truyền tới khiến hai con người chỉ trên núi suốt như Mục Tuyết Thanh và Mục Nhị Lang hai mắt sáng như sao.
Sao khi chạy đông chạy tây nhìn này nhìn kia, thì Mục Tuyết Thanh và Mục Nhị Lang đành phải cáo biệt đoàn người Mộ Dung gia, đến nơi mà Sư Phụ hai người nói, ban đầu Mộ Dung Quân và Mộ Dung Tuấn còn nếu kéo hai người, nhưng hai người kịch liệt phản đối nên đành buông bỏ.
"Ca, ngươi có chắc là chổ này không, ta thấy nơi này không giống của Đại Sư Thúc ở" Nhìn một lượt khách điếm, Mục Tuyết Thanh có chút rùng mình, Gian trước của khách điếm âm u đến rợn người, bên trong còn có những người ăn mặc rất dơ, ánh mắt sắc lẻm nhìn nàng.
"Ta cùng không biết, nhưng đúng là khách điếm này rồi, vào hỏi xem sao" Mục Nhị Lang cũng sợ, nhưng mà gan hắn còn lớn, nên có can đảm để đi vào.
Vừa bước đến quầy bán, liền có một người bụ bự ra đón tiếp hai người nồng hậu "Ahaha không biết hai vị đây muốn cái gì, rượu, phòng, hay là Đồ ăn?"
"Chúng ta tìm người" Mục Nhị Lang lạnh mặt nhìn ông chủ khách điếm.
"A, không biết hai vị tìm ai?" Ông chủ khách điếm nhìn từ trên xuống dưới hai người, thầm nghĩ hai người ăn mặc nhìn cũng giàu có lắm mà vào đây tìm người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-van-hong-nhan/3406530/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.