Sao khi rời khỏi rừng, Mục Tuyết Thanh cùng Mục Nhị Lang muốn rời đi lại bị đám người Mộ Dung Gia ngăn lại, Mục Tuyết Thanh có chút khó hiểu nhìn Mộ Dung Tuấn.
"Thật ngại quá, hai vị có phải là đang đi Bắc Ảnh thành không?" Mộ Dung Tuấn, là con trai của Mộ Dung Quân, người thừa kế Mộ Dung Gia sao này, hắn nhìn Mục Tuyết Thanh từ trên xuống dưới, càng ưng ý, Mục Tuyết Thanh đâu có biết mình sắp rơi vào tay giặc vẫn cười nói với Mộ Dung Tuấn.
"Đúng vậy, không biết Bá Bá đâu có chuyện gì sao?" Mục Tuyết Thanh ôn hòa nói, nhưng trong lòng lại trổi lên nghi ngờ.
"Thật ra thì chúng ta cũng đi Bắc Ảnh Thành, nhưng vừa rồi gặp nhưng vậy thiệt hại về người, chúng ta có chút sợ hãi, nếu không phiền hai vị có thể đi cùng chúng ta được không?" Mộ Dung Tuấn chắp tay lại, cúi đầu gần như là muốn quỳ xuống.
"Ắc chuyện này ta là đệ đệ nhỏ, khôg quyết định được, ngài nên hỏi ca ca ta thì hơn" Mục Tuyết Thanh nhảy xuống ngựa đỡ lấy Mộ Dung Tuấn đang sắp quỳ xuống kia.
"Được rồi, nếu đã chung đường thì khởi hành cùng nhau đi" Mục Nhị Lang lắc đầu, nhìn ra ánh mắt của Mộ Dung Tuấn đang muốn giữ lấy hai người hỏi lại, hắn cũng không biết sao từ chối.
Mục Tuyết Thanh đang muốn leo lên ngựa lại, thì con ngựa đột nhiên mất khống chế, chạy điên loạn rồi ngã xuống chết tươi, Mục Tuyết Thanh ngạc nhiên, sao đó chạy đến xác con ngựa của mình, nàng thấy miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-van-hong-nhan/3406528/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.