editor: preiya
Một mạch chạy ra khỏi khách sạn, Doãn Tiểu Mạt vừa lúc nhìn thấy một người khách đang xuống xe taxi, cô vội vàng nhân cơ hội đó chui vào trong xe, "Vân Hải Uyển, làm phiền bác tài mau lái xe. "
Cô hoàn toàn không dám quay đầu lại nhìn, sợ người đàn ông ở trong phòng kia sẽ đuổi theo.
"Cô gái nhỏ, cô không sao chớ, có cần đưa cô tới cục cảnh sát không?" Tài xế thấy bộ dạng xốc xếch của cô, liền không nhịn được liên tưởng một chút ít không tốt.
Doãn Tiểu Mạt vội vã lắc đầu một cái, gắng gượng cười nói: "Tôi… tôi không sao, cảm ơn bác tài."
Nói xong, liền cúi đầu thật thấp, dùng sức cắn môi dưới của mình, không để cho mình khóc lên.
Cô bị người ta cưỡng bức, nhưng ngay cả người đàn ông kia là ai cũng không biết…
Chẳng qua là, lúc từ trong phòng đi ra, cô phát hiện ra, đó là một gian phòng Tổng thống.
Tài xế thấy cô từ chối, cũng không nói thêm cái gì nữa.
Một lát sau.
"Đến Vân Hải Uyển rồi."
Nghe được tiếng nói của tài xế, Doãn Tiểu Mạt mới ngẩng đầu lên, đưa cho tài xế 100 đồng, không đợi tài xế thối tiền thừa, liền ngơ ngơ ngác ngác xuống xe.
Lúc này đã là rạng sáng, trong tiểu khu một cái bóng người cũng không có, trong lòng Doãn Tiểu Mạt không khỏi âm thầm cảm thấy may mắn.
Thật may là không có ai nhìn thấy bộ dáng bây giờ của bản thân mình.
Lại không nghĩ rằng, lúc mở cửa nhà ra, lại nhìn thấy chị gái Doãn Thiến Thiến ngồi yên tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tuoc-doc-chiem-bao-boi/99806/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.