Sau khi Vương Tuấn Khải vừa rời khỏi, Vân Lạc như một cái xác không hồn ngồi trên sô pha. Cô mang đến cho anh quá nhiều phiền phức, khiến anh vì cô mà sự nghiệp bị ảnh hưởng. Cô không biết liệu rằng mối tình này là đúng hay sai, là hạnh phúc hay bất hạnh. Cô thì không sao, nhưng anh, con đường phía trước của anh sáng lạn như vậy, tốt đẹp như vậy sao có thể vì cô mà bị hủy hoại hết tất cả. Điềm Vân Lạc cô lần đầu tiên cảm thấy bản thân mình không xứng với một người, chính là anh. Chính anh đã ủ ấm cho trái tim băng giá của cô, chính anh đã mang tới cho cô một bờ vai để tựa, và chính anh đã điểm tô thêm màu hồng vào cuộc đời tưởng như toàn một màu đen của cô.
Quyến luyến nhìn lại căn nhà lần cuối, cô cũng đủ dũng khí quay bước đi.
...
Trời Pari hôm nay có mưa phùn. Vân Lạc nhè nhẹ xoay cốc cà phê bốc hơi nghi ngút trong tay. Nhìn ra bầu trời lấm tấm những hạt mưa, lại cuối nhìn bức ảnh nhỏ kẹp trong trang sách. Trong ảnh, một chàng trai cười rất tươi, đôi mắt rất đẹp, một cô gái chỉ mỉm cười nhẹ nhưng trên mặt lại hiện lên được sự hạnh phúc và mãn nguyện.
“Sarah, hôm nay thời gian cậu xem tấm ảnh đó lại nhiều hơn hôm nay.” Một cô gái trẻ người Pháp đem đến cho cô một cái bánh gato.
Cô gái ấy chính là Anna, chủ cửa tiệm cà phê, là một người bạn cô quen trong ngày đầu tiên đến Pháp. Anna
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tuan-khai-loi-re-tiep-theo-co-phai-la-anh/3169171/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.