🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vương Tuấn Khải sau khi về nhà Thiên Tỉ thì chiều hôm đó đã bay trở về Trùng Khánh cùng Vương Nguyên. Cậu chỉ nói là có việc bận còn Vương Nguyên ban đầu còn định ở lại một hai ngày, song thấy Tuấn Khải về thì đổi ý về cùng một chuyến với anh.



Vương Tuấn Khải vừa đáp máy bay thì về thẳng chung cư.



“Thật mệt!” Anh nằm phịch xuống giường.



Nghỉ ngơi một lát anh dậy tắm rửa rồi gọi điện bảo nhà hàng mang thức ăn đến.



Dưới khu chung cư.



Người giao hàng: “Chú ơi, có thể mang đồ này lên lầu năm, phòng hai mươi hai giúp cháu được không ạ! Bây giờ cháu bỗng nhiên có chuyện gấp cần phải đi, có lẽ không thể mang lên đó được.”



Chú bảo vệ: “Chàng thanh niên à, bác cũng không thể giúp cháu được rồi, nhiệm vụ của bác phải trông chừng ở đây!”



Trong khi đó Điềm Vân Lạc vừa xuống xe buýt đang đi bộ vào.



Chú bảo vệ: “May quá, có cô Điềm ở đây, cô ấy cũng ở lầu 5 đấy.”



Người nhân viên nhờ Vân Lạc giúp đỡ, cuối cùng cô cũng đồng ý. Cô mang theo túi đồ ăn vào thang máy, sau đó tìm phòng hai mươi hai. Đứng trước cửa phòng, cô gõ cửa. Một lúc sau, cánh cửa mở ra, Vương Tuấn Khải tay cầm khăn lau tóc, mặt lộ rõ vẻ ngạc nhiên.



“Sao cô lại...?”



Vân Lạc: “Tôi giúp nhân viên giao hàng đem thức ăn lên đây, anh ấy có việc gấp.”



Tuấn Khải: “Thế thì cảm ơn, mời cô vào trong!” Anh vừa nói vừa lấy túi đồ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tuan-khai-loi-re-tiep-theo-co-phai-la-anh/3169132/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vương Tuấn Khải, Lối Rẽ Tiếp Theo Có Phải Là Anh?
Chương 12
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.