Ba người bọn họ đã cùng nhau trải qua kì nghỉ ở Đài Loan. Tuy họ không cùng máu mủ, nhưng đối với mỗi người bọn họ thì hai người còn lại đều là anh em, đều là một phần không thể thiếu trong cuộc sống. Từ lâu, nói đúng hơn là từ khi cái tên TFBoys xuất hiện thì ba người họ đã định sẵn cùng nhau đi chung trên một con đường, cùng nhau thực hiện ước mơ, cùng giúp đỡ yêu thương, chăm sóc lẫn nhau. Cũng không phải họ luôn luôn hòa thuận, đôi khi cũng có tranh chấp xảy ra, thế nhưng những điều ấy giúp họ càng hiểu nhau hơn, giúp cho cái tên TFBoys ngày càng lớn mạnh, ngày càng được nhiều biết đến.
***
Hôm nay là một ngày đẹp, biển xanh, cát vàng, trời trong. Một mình Vương Tuấn Khải sáng sớm đã tản bộ trên bờ biển, đúng là cảnh đẹp nhờ người. Anh bây giờ là đang nghĩ về Điềm Vân Lạc.
Không phải anh đã lần đầu nhìn thấy mà thích cô đấy chứ? Tại sao mấy ngày nay cứ nhớ về hình ảnh cô ấy và chàng trai kia ở sân bay.
Bỗng từ đằng sau có người chạy lại đập tay lên vai anh.
“Đại ca, sáng sớm đã có tâm trạng đi tản bộ rồi ư?”
Tuấn Khải: “Thiên Tỉ à, đừng có lần nào cũng làm anh hết hồn được không? Trái tim anh yếu ớt lắm!” Tuấn Khải vừa trách móc vừa đùa giỡn Thiên Tỉ.
Thiên Tỉ: “Anh có tâm sự à? Mấy hôm nay cứ thấy anh là lạ.”
Tuấn Khải: “Chỉ là suy nghĩ một số chuyện. Không quan trong đâu. À
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tuan-khai-loi-re-tiep-theo-co-phai-la-anh/3169128/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.