Chương trước
Chương sau
Nghe một đống lời vô nghĩa, rốt cuộc cũng có một câu khơi lên sự hứng thú của Lâm Phong.

“Ý của anh là?” Lâm Phong hỏi.

“Dưới sự trợ giúp của quốc gia, tôi đã được xem rất nhiều tài liệu cổ xưa, cũng giao lưu với vài thế gia tu tiên, biết được chuyện đắc đạo thành tiên!”

“Vì sao tiên nhân gần như trường sinh bất lão? Là do bọn họ lấy linh khí để tôi luyện thế chất, được nguyên khí của thiên đạo hỗ trợ, đảo ngược quá trình vận hành của entropy.”

“Đáng tiếc không biết vì sao, ngày nay linh khí cạn kiệt, không hợp tu tiên, nên tôi dời mục tiêu nghiên cứu lên tu võ đạo.”

“Tu võ so với tu tiên đơn giản hơn rất nhiều, nhưng không phải ai cũng có thể làm được, muốn để người bình thường tu võ... theo tôi nghiên cứa, chỉ có một cáchI"

Hoa Vân Phi từng câu từng chữ, chậm rãi nói:

“Cách nào?”

Lâm Phong hỏi.

“Phá đi để tái tạo lại!”

“Nhẫn tâm xuống tay, nghiền nát xương cốt yếu ớt, sau đó dùng linh vật tái †ạo lại cơ thể, bao gồm cả việc cấy ghép linh căn mà Triệu Vũ nói trước đó, cũng có thể dùng cách này để làm!”

Hoa Vân Phi nghiêm túc nói.

“Anh nói vậy không thực tế lắm, người thường vì sao không thể tu võ? Chính là bởi vì thân thể bọn họ quá yếu ớt, nếu như nghiền nát hết lục phủ ngũ tạng bên trong của bọn họ sau đó tái tạo lại, cho dù có tôi ở bên che chở thì tính mạng của bọn họ cũng sẽ ngàn cân treo sợi tóc, gần như cầm chắc cái chết!”

Lâm Phong nhíu mày nói.

“Cho nên tôi mới hao hết tâm tư suy nghĩ làm sao để phá giải nan đề này, cuối cùng cũng đã tìm được một con đường...”

“Ở thời thượng cổ, có một loại đan dược tên là Đan Niết Bàn, loại đan dược

này có thể giúp người thường tái tạo thân thể, niết bàn trọng sinh... cho nên chỉ cần có Đan Niết Bàn, tất cả mọi thứ đều có thể giải quyết!”

Lâm Phong trò chuyện với Hoa Vân Phi hết ba tiếng đồng hồ! Mới chịu rời đi!

Phải nói rằng, ý tưởng của Hoa Vân Phi rất táo bạo.

Nhưng khi bắt tay vào làm sẽ thấy nó không được thực tế lắm!

Anh không thể để Y Nặc chịu đau đớn và mạo hiểm cao đến vậy, chỉ để xem thử cô ấy có tu luyện được võ đạo hay không.

Về phần Đan Niết Bàn, Lâm Phong cũng dã từng nghe qua, ở thời đại thượng cổ cũng rất quý hiếm, được mệnh danh là có thể gặp nhưng không thể cầu, nghe nói được tạo thành từ máu Phượng Hoàng.

Phượng Hoàng là tồn tại như thế nào chứ?

Sống ở thời đại viễn cổ, có thể sánh vai cùng thần thú Chân Long, sớm đã tuyệt tích!

Ở thời đại bây giờ. Muốn tìm được Đan Niết Bàn, còn khó hơn lên trời!

“Nhưng một người phàm như Hoa Vân Phi vẫn có thể nghiên cứu ra bản chất của con đường tu tiên, anh ta đúng là lợi hại.”

Hai mắt Lâm Phong chợt loé lên! Ba tiếng nói chuyện vừa rồi cũng không uổng phí, anh đã có một số những

kiến giải mới cho con đường tu tiên của mình, đối với việc ngộ đạo của anh sau này sẽ có trợ giúp rất lớn.

Bên kia.

Sau khi tiến Lâm Phong đi.

Hoa Vân Phi cũng bắt đầu thu thập hành lý, chuẩn bị rời khỏi Dược Vương cốc, trở về thủ đô.

Nhưng ngay lúc này.

Đột nhiên có một người mặc đồ đen xuất hiện trước mặt Hoa Vân Phi.

“Ai đó?”

Hoa Vân Phi cảnh giác.

“Người đến giết mày”

Người mặc đồ đen bình tĩnh nói, cũng không vội vàng ra tay.

Hoa Vân Phi ngẩn ra một chút, sau đó nói:

“Lâm Phong vừa đi đã xuất hiện, nguyên nhân do Lâm Phong sao?”

“Mày đúng là thông minh... Giết mày quá đáng tiếc, đáng tiếc là lời nói vừa rồi của mày đã phạm cấm ky, tao không thể để mày tiếp tục qua lại với Lâm Phong, nên mày nhất định phải chết!”

“Xem ra thân phận của Lâm Phong không đơn giản..”

Sắc mặt Hoa Vân Phi phức tạp.

“Chuyện này không liên quan đến mày!”

Người mặc đồ đen lắc đầu, cũng không nói nhiều, trong tay bốc lên một nhúm linh hoả, bắn về phía Hoa Vân Phi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.