Chương trước
Chương sau
Lúc này, Triệu Vũ mỉm cười hỏi, dường như khẳng định Lâm Phong sẽ không ngăn cản!

“Không chol”

Lâm Phong dứt khoát đáp.

Triệu Vũ nghe vậy, hơi giật mình, sau đó sắc mặt có chút khó coi nói: “Bộ anh chưa từng nghe đến nhà họ Triệu à?”

“Hôm nay chỉ cần anh rời đi, nhà họ Triệu coi như kết bạn với anh! Chuyện này nên làm thế nào mới có lợi, chẳng lẽ anh không biết nghĩ à?”

“Làm bạn với nhà họ Triệu?”

Lâm Phong cười lạnh một tiếng, đột nhiên cho Triệu Vũ một cái tát trời giáng.

Đồng tử Triệu Vũ co rút.

Hắn ta biết thực lực của Lâm Phong rất mạnh, cho nên lập tức vận chuyển toàn bộ năng lượng vào lòng bàn tay, muốn chống đỡ.

Nhưng hoàn toàn không thể ngăn cản được!

Hắn ta trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, cả người nặng nề nện lên cánh cửa đá phía trước, xương cốt không biết đã gãy bao nhiêu cái!

“Hửm?” Lâm Phong kinh ngạc nhìn Triệu Vũ đang nằm rên rỉ trên mặt đất.

Tuy lúc nãy anh chỉ vung tay bừa, nhưng cũng đủ để đánh chết cường giả Võ Thần đấy!

'Thế nhưng Triệu Vũ chỉ gãy vài cái xương?

“Anh trông thế mà cũng có chút bản lĩnh đấy, bị tôi tát như thế mà chưa chết!”

“Anh... Triệu Vũ cố gắng bò dậy từ mặt đất, vẻ mặt vừa kinh ngạc vừa tức giận!

Hắn ta biết Lâm Phong rất mạnh, nhưng không ngờ lại mạnh đến mức này, ngay cả hắn ta cũng không phải đối thủ!

Mà ngay lúc này. “Xoẹt~”

Lão già áo xám đứng sau Lâm Phong chuẩn bị ra tay, cả người tràn ngập sát khít

“Lâm Phong, cẩn thận!” Nhìn thấy cảnh này.

Dược Tư Mạc, Hoa Vân Phi, Triệu Vô Cực và những người khác đều không khỏi biến sắc, lập tức lớn tiếng nhắc nhở!

Tuy nhiên.

Dường như đã muộn! Chốc lát sau.

Lão già áo xám đã tiến đến gần, mười ngón tay cong thành trảo, hung hăng bấu vào lưng Lâm Phong, như muốn xé Lâm Phong thành hai mảnh!

“Thành công rồi!"

Nhìn thấy tay lão già đã chạm vào lưng Lâm Phong, đang ra sức bấu, trong lòng Triệu Vũ dâng lên một tia kích động.

Dược Tư Mạc và những người khác thì mặt như tro tàn!

Tuy thực lực Lâm Phong rất mạnh, nhưng bị một cường giả cấp bậc Võ Thần đánh lén ở khoảng cách gần, e rằng không chết cũng phải bị thương nặng!

Nhưng ngay sau đó. Một cảnh tượng kinh hoàng đã xảy ral

Mười ngón tay của lão già áo xám rõ ràng đang hung hăng bấu vào lưng Lâm Phong, nhưng cũng chả làm gì được anh...

Thậm chí. Nhìn biểu hiện của Lâm Phong, dường như còn có chút hưởng thụ?

“Cứng như vậy sao? Ngay cả Thiên Ưng Trảo của mình cũng không thể phá vỡ phòng ngự của cái thằng này?”

Trong lòng lão già dâng lên linh cảm không lành, lập tức dừng công kích, muốn lui về phía sau.

Lâm Phong tiện tay túm lấy lão già, nhàn nhạt nói: “Vừa nãy không phải rất dũng mãnh sao? Bây giờ muốn chạy?”

“Cậu... Tôi là người của nhà họ Triệu đấy! Cậu ngàn vạn lần đừng có làm bậy, chuyện gì cũng có thể thương lượng...”

Lão già vô thức nuốt nước bọt, trong lòng vô cùng hoảng sợi “Vậy á? Tôi thích nhất là làm bậy đó!” “Rác!”

Lâm Phong bóp nát cổ lão già, thiêu hủy thi thể thành tro bụi, sau đó ánh mắt chuyển sang Triệu Vũ.

Triệu Vũ gặp phải ánh mắt của Lâm Phong, trong lòng lộp độp một tiếng, da gà nổi đầy người, vội vàng nói:

“Lâm... Lâm Phong! Tôi cảm thấy giữa chúng ta không có thù hận gì, không cần phải đến mức ngươi chết ta sống đâu!”

“Đúng là không cần phải đến mức đó!” Lâm Phong nhún vai, lại nhàn nhạt nói:

“Nhưng mà chúng ta cũng là người nói đạo lý, lão già hầu cận anh muốn giết tôi, bị tôi giết ngược lại thì cũng đâu quá đáng, đúng không?”

“Không... không quá đáng!”

“Vậy nếu người của anh muốn giết tôi, tôi giết kẻ đó xong, lại giết anh, chắc. cũng hợp lý nhỉ?”

Lâm Phong tiếp tục nói.

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

Các bạn vào mê truyện hot.vn hoặc truyen.azz.vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.

Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.

Nghe vậy. Sắc mặt Triệu Vũ tái nhợt thành màu gan heo, vội vàng khẩn trương nói:

“Không, rất không hợp lý! Lão già kia muốn giết anh, đâu có liên quan gì đến Triệu Vũ tôi?”

“Anh Phong, anh tha cho tôi, sau này tôi đảm bảo không gây phiền phức cho anh!”

Lâm Phong hứng thú nhìn Triệu Vũ, Người này là kẻ rất khôn khéo! Nếu như là đệ tử của mấy gia tộc khác.

Chắc chắn sẽ nói mấy lời đe doạ anh như ba tôi rất lợi hại, ông tôi rất lợi hại, nếu dám động đến tôi, ba tôi, ông tôi sẽ không để yên!

Mà Triệu Vũ lại trực tiếp khuất phục, không hề nhắc đến bối cảnh gia tộc, còn đổi xưng hô, gọi Lâm Phong là anh Phong...

“Tôi vừa giết lão già hầu cận anh đấy! Đây là thù hận không đội trời chung!” Lâm Phong nói.

“Cái gì mà thù không đội trời chung chứi Chì là lão già lẩm cẩm mà thôi, tự lão gây chuyện, chết là đáng!”

“Nói thật, anh Phong, tôi sớm đã nghe danh tiếng của anh!”

“Trong mắt của các thế gia tu tiên như chúng tôi, anh giống như ngôi sao. sáng chói trên trời!”

“Tôi có vài người bạn, các cô ấy ai cũng đẹp, đặc biệt ngưỡng mộ anh, còn nói muốn kết bạn với anh! Trong đó có một người trước lồi sau lõm, đặc biệt dễ sinh, anh Phong đừng ngại, tôi giới thiệu cho anh!”

Triệu Vũ mặt dày, nịnh nọt nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.