Cả đám người nhà họ Trần đều trợn mắt.
Phía Liên minh Nam Lĩnh thì ngây người.
Ngay cả Tiểu Luyến Luyến cũng hơi mơ hồ.
Cô bé chỉ biết sau khi ăn linh mạch và uống hết nửa vại linh tuyền, sức lực của cô bé vô cùng lớn, Lâm Phong còn đặc biệt dặn dò cô bé không được vung tay chân lung tùng, tuỳ tiện đánh người khác...
Nhưng cô bé nào có ngờ, mình lại một quyền đấm chết người! Không đúng rồi!
Lúc trước cô bé đấm Lâm Phong mấy chục quyền, anh vẫn khoẻ re cơ mà!
Ngẩn người một lát. Tiểu Luyến đột nhiên lao vào lòng mẹ, khóc òa lên:
"Mẹ, con... con giết người rồi? Hu hu... con giết người rồi!"
Trần Y Nặc nhẹ nhàng vỗ về lưng con gái, vẻ mặt bất lực, thật sự không biết phải nói gì!
"Giả vờ giả vịt"
Một cường giả Võ Thánh trung kỳ của Liên minh Nam Lĩnh không khỏi hừ lạnh một tiếng.
Hắn ta không thể chấp nhận được sự thật này!
Cường giả Võ Hồn bên mình lại bị một cô bé thích khóc lóc đánh chết? "Minh chủ, để tôi thử sức mạnh của con bé đó!"
Cường giả Võ Thánh trung kỳ trầm giọng nói.
"Cẩn thận một chút, con bé đó nhìn bề ngoài có vẻ nhỏ tuổi, biết đâu lại là Thiên Sơn Đồng Lão mấy trăm tuổi đấy!
Mặt Vu Cửu Tiêu âm trầm đáp lại. Cường giả Võ Thánh trung kỳ gật đầu.
Ngay sau đó hẳn ta nhảy vọt lên, trực tiếp thi triển tuyệt học võ đạo của mình!
Chỉ thấy hai chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3514793/chuong-905.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.