“Cái thằng nhóc này cũng thú vị phết đấy!"
Vương Nhạc Hiên suy tư một lát rồi thản nhiên nói:
"Cậu đi tìm cậu ta đi, bảo cậu ta là tôi muốn gặp!"
Dương Đỉnh Thiên do dự một lát rồi trả lời:
“Nhưng... Nếu như cậu ta từ chối không muốn tới thì sao?" "Cậu ta có dám sao?”
Vương Nhạc Hiên cười gần một tiếng.
Dương Đỉnh Thiên và Viên Thiên Cương nghe vậy thì vẻ mặt càng thêm cung kính.
Minh chủ quả đúng là minh chủ!
Cho dù có là Thiên Cảnh thì trong mắt ông ta cũng chẳng hơn gì thế này cả!
Bên kia.
Sau khi Lâm Phong rời khỏi đại học Kim Lăng thời anh đi thẳng tới cửa tiệm thuốc đông y.
Ngày mai là ngày chẩn đoán bệnh cho con gái của Y Nặc!
Mặc dù anh tự tin có thể chữa trị tất cả các căn bệnh khó khăn phức tạp, nhưng cái gì cần chuẩn bị vẫn nên chuẩn bị, để tránh khi đó lại nảy sinh một vài vấn đề nhỏ bên ngoài.
Với lại, y thuật chủ yếu của anh đều cần phải triển khai mười ba châm vàng âm dương, cho nên bắt buộc phải mua một ít kim châm!
Thật ra lúc trước khi anh tu luyện trên núi, lão già đã từng chế tạo một bộ châm vàng cho anh.
Bộ châm vàng này đã qua muôn vàn lần gọt giữa của lão già, đã có thể được coi là linh khí, nhưng do nỗi oán hận với lão già mà anh cũng không đem xuống núi.
Còn về phần mười ba kim âm dương, đây là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3514644/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.