Chương trước
Chương sau
Bóng đêm mịt mờ, vắng vẻ không tiếng động. Lâm Phong vừa đi vừa quan sát Âm Dương Cực Thạch trong tay. Hai khối đá này đặt chung một chỗ với nhau thật kì diệu.

Hai khí Âm Dương dung hợp giao thoa với nhau lại tạo ra được một Âm Dương đồ hai thái cực nhàn nhạt trong tay anh.

Trong bức tranh đó, hai con cá Âm Dương chậm rãi chuyển động, phóng ra một tràng vực âm dương kỳ diệu.

Dương là sống, âm là chết!

Sống và chết không ngừng tuần hoàn!

"Không hổ là năng lượng sơ khai của trời đất, hai luồng khí Âm Dương này đi vào cơ thể, không chỉ rèn luyện cơ thể, cũng có thể dung nhập vào kim đan trong cơ thể mình, hỗ trợ mình phá tan bình cảnh, để bước vào Nguyên Anh kỳ!”

Trong mắt Lâm Phong lóe lên ánh sáng.

Chỉ là chớp mắt sau gương mặt anh đã bình tĩnh trở lại.

Nếu như là trước kia anh nhất định sẽ cực kì vui vẻ.

'Thế nhưng trong đầu hiện tại nhớ tới chuyện của Trần Y Nặc, thực sự khó mà vui nổi.

"Được rồi, theo tôi cả một quãng đường dài như thế, đã đến nơi an toàn rồi, ông đi đi.”

Lâm Phong quay đầu lại, nhìn về phía Huyết Thủ Nhân Đồ đẳng sau.

Lúc này Huyết Thủ Nhân Đồ đang suy nghĩ, đột nhiên nghe thấy Lâm Phong nói vậy mới phát hiện mình đã đi theo anh chừng hơn hai mươi dặm đường.

"Tiền bối, tôi...”

"Đừng có tính toán làm gì, còn đi theo nữa đừng trách tôi không khách sáo.” Lâm Phong lạnh lùng nói một câu, sau đó quay người rời đi.

Huyết Thủ Nhân Đồ nhìn theo bóng dáng Lâm Phong, cắn răng, vẫn đi theo. "Tiền bối!”

"Ông!”

Lâm Phong đột ngột quay đầu lại.

Tay túm chặt lấy cổ Huyết Thủ Nhân Đồ, xách lão ta lên, lạnh lẽo nói:

"Lời tôi nói ông nghe không hiểu sao?”

"Tiền... Tiền bối! Tôi... Tôi muốn làm một giao dịch với cậu.”

Huyết Thủ Nhân Đồ bị bóp chặt cổ, gương mặt đỏ lên, giọng nói đứt đoạn, chật vật đáp lời.

Lâm Phong nghe vậy thì nhíu mày, rồi tiện tay vứt lão ta xuống đất, thản nhiên nói:

"Giao dịch? Ông có thể giao dịch cái gì với tôi?”

Huyết Thủ Nhân Đồ bò dậy khỏi mặt đất, hít thở sâu một hơi, vội vàng nói:

"Tiền bối, với trạng thái hiện tại của tôi, không có Âm Dương Cực Thạch, có lẽ không sống nổi quá ba tháng!”

Cho nên tôi chỉ cần cậu chấp nhận đưa Âm Dương Cực Thạch cho tôi, mạng của Diệp Thiên Tâm tôi chính là của cậu! Cậu muốn tôi làm gì thì tôi sẽ đi làm cái đó”

"Đáng tiếc, mạng của ông trước mặt tôi không đáng bao nhiêu tiền.”

Lâm Phong cười lạnh một tiếng.

"Tôi biết mạng của tôi không đáng là gì với tiền bối, nhưng ở thế gian này tôi chính là một tồn tại siêu cấp! Toàn bộ giới võ đạo ở Giang Nam này, các thế lực

lớn tôi đều nắm rõ trong lòng bàn tay!”

"Hai mươi năm qua, đến liên minh võ đạo cũng không bắt nổi tôi, điều này đã chứng minh được giá trị của tôi!”

Huyết Thủ Nhân Đồ nói dối không chớp mắt về bản thân. Lâm Phong nghe vậy thì im lặng. Hiện tại anh không có đàn em, đúng là làm gì cũng bất tiện.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.