Lão hoà thượng Ngộ Xa vừa nói vừa khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu chắp tay trước ngực đọc Phật pháp...
Nhưng vào lúc này. Lâm Phong lại đập một đòn về phía cửa sơn động!
Đừng nói là phong ấn trận đã suy yếu, mà cho dù vào lúc nó mạnh nhất, anh cũng có thể dễ dàng tìm ra mắt trận, phá hủy chỉ trong một đòn!
"Ầm!"
Adv
Sau một tiếng vang lớn, sơn động bắt đầu sụp đổ, trong lúc cát đá bay tứ tung, trong sơn động vang lên tiếng cười to đầy điên cuồng!
"Ha ha ha!"
"Ha ha ha ha, tên nhóc nhà cậu cũng ghê đấy, thật sự giúp tôi thoát được cảnh vây khốn!"
...
Adv
Khi chứng kiến cảnh tượng ấy, mặt lão hoà thượng Ngộ Xa biến sắc, đột ngột nhìn về phía Lâm Phong, nói:
"Cậu... đúng là hồ đồ mà!"
Lâm Phong nhún vai, không trả lời!
Anh vẫn phải trông cậy vào việc hấp thụ Quỷ Lệ để bước lên cảnh giới cao nhất Nguyên Anh nên chắc chắn không thể bỏ đi dễ dàng như vậy!
Lão hoà thượng Ngộ Xa thấy vậy cũng không còn hơi sức đâu để ý đến Lâm Phong, ông ấy chợt nhảy lên cao, khoanh chân ngồi lơ lửng giữa không trung phía trên sơn động, nghiêm nghị nói:
"Ma đầu! Có tôi ở đây, ông đừng hòng trốn thoát!"
"Tinh la mật bố, Kim Thân mau hiện!"
"Ong!"
Trong giây lát, cơ thể lão hoà thượng Ngộ Xa tỏa ra ánh sáng vàng lấp lánh, ông ấy ném thiền trượng trong tay lên trời, chắp tay trước ngực, miệng tụng Vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3503794/chuong-976.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.