Khi Lâm Phong đang tự hỏi thì Phùng Mục Trần đã đi đằng sau.
“Tiểu sư đệ!”
“Sao anh lại ở đây?” Lâm Phong kinh ngạc.
“Đề tài của bọn họ anh không có hứng thú, ra ngoài hít thở không khí chút.”
Dừng lại một lát, Phùng Mục Trần nói tiếp:
Adv
“Thực ra người lớn tuổi, trải qua nhiều chuyện, đều sẽ có kiểu cẩn thận mốt chút… Trong lòng bọn họ có điều lo lắng cũng là bình thường.”
“Em hiểu, cho nên em vẫn bao dung những người bảo thủ này.” Lâm Phong mỉm cười.
Phùng Mục Trần gật đầu, sóng vai cùng đi với Lâm Phong.
Hai người hàn huyên về chuyện của mấy sư huynh đệ khác, đa số là chuyện thú vị hồi còn ở trên núi tu tiên.
Adv
Lúc này, Lâm Phong đột nhiên hỏi:
“Đúng rồi, anh liên lạc được với nhị sư tỷ không?”
“Bây giờ còn chưa có tin tức gì, chỉ là anh đã hỏi thăm bên kia rồi, nhanh thôi sẽ có tin tức về nhị sư tỷ. Với thực lực của chị ấy sẽ không có chuyện gì đâu!”
Phùng Mục Trần nói.
Lâm Phong nghe xong, hai mắt nheo lại.
Không có chuyện gì là tốt nhất, nếu lỡ gặp chuyện không may thì anh sẽ phải tới nước Oa một chuyến…
“Tiểu sư đệ, sau khi chuyện ở nhà họ Lận được giải quyết, anh định kết hôn với Diệu Diệu, lúc đó cậu làm phù rể cho anh nhé.”
Phùng Mục Trần cười nói.
Lâm Phong nghe xong thì nhíu mày, không biết có nên nói suy đoán của mình không.
“Sao vậy?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3502499/chuong-797.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.