Sắc mặt Lâm Phong lạnh như băng, lúc này vạt áo anh phấp phới, tóc không có gió vẫn tung bay, trông như thần ma giáng thế!
“Đừng! Tôi là ngũ sư huynh của cậu, Gia Cát Tiểu Minh đây! Thằng nhóc này, sao cậu xốc nổi thế hả!”
Gia Cát Tiểu Minh tức giận nói.
Ngũ sư huynh?
Lâm Phong ngẩn ra, sau đó nhìn Gia Cát Tiểu Minh thật kỹ:
Adv
“Bất kể anh có phải là ngũ sư huynh của tôi hay không, một khi tôi đã thi triển Cực Kiếm Sát Trận thì không thể thu lại được, anh tự cầu phúc đi!”
“Á đù! Bố tổ cha tiên sư nhà cậu, đệch con mẹ cậu…”
Gia Cát Tiểu Minh đổi thái độ, bắt đầu chửi ầm lên…
Nhưng ngay sau đó anh ta không chửi được nữa, bởi vì vô số bóng kiếm kia đã bao phủ cả người anh ta, phát ra từng tiếng sột soạt.
Adv
“Tiểu sư đệ, cứu tôi với! Tôi không chịu nổi…”
“Tiểu sư đệ… Ngũ sư huynh có bảo bối cho cậu xem này, cậu mau cứu tôi với!”
Gia Cát Tiểu Minh liên tục cầu cứu, khi thấy Lâm Phong không trả lời, anh ta lại tức tối chửi:
“Đờ mờ! Thằng ranh nhà cậu tàn nhẫn thật đó!”
…
Nhìn cảnh tượng trước mắt, Lâm Phong vô cùng bình tĩnh.
Từ đầu anh đã không có ý định gϊếŧ đối phương nên anh chỉ dùng một phần ba thực lực cho sát trận này. Với thực lực Nguyên Anh trung kỳ của Gia Cát Tiểu Minh cộng thêm túi pháp bảo kia, chắc chắn anh ta sẽ chịu được!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3501940/chuong-730.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.