Chương trước
Chương sau
“Rầm!”

Lâm Phong tung cú đấm cho bức tường trước mặt vỡ tan tành, sau đó bước vào căn mật thất kế bên.

Trong căn mật thất này chỉ có một chiếc giường, một người áo đen đang nằm trên đó.

Toàn thân người áo đen đẫm máu, tiếng rêи ɾỉ đau đớn ban nãy phát ra từ miệng hắn ta.

Khi thấy Lâm Phong đến, trong đôi mắt u tối của hắn ta có vẻ mong chờ thoáng qua, hắn ta yếu ớt nói:

Adv

“Cứu… Cứu tôi với!”

“Là anh à!”

Lâm Phong lập tức nhận ra giọng của đối phương, đây là người đã bắt cóc Tiểu Dao và nói chuyện với anh trước đó.

Mà trong ký ức của Hạ Vân Đỉnh, người này tên là Ám Nhất, thủ lĩnh Ám Ảnh Vệ, một cao thủ Võ Thánh trung kỳ.

Adv

Rốt cuộc là ai mà lại có thể khiến cho một cao thủ Võ Thánh trung kỳ thành ra thế này?

“Cứu… Cứu tôi với…”
Ý thức của Ám Nhất đã hơi mơ hồ, trong miệng phát ra tiếng cầu cứu nhỏ đến mức không thể nghe thấy.

Lâm Phong lạnh lùng đặt tay lên đầu của người áo đen, chuẩn bị soát hồn.

Nhưng vào lúc này, cơ thể Ám Nhất đột nhiên trở nên cứng đơ, hắn ta phun ra một búng máu lớn rồi tắt thở.

“Chết tiệt!”

Nét mặt của Lâm Phong cực kỳ khó coi.

Ám Nhất là người sống sót duy nhất tại hiện trường và cũng là manh mối duy nhất liên quan đến vụ mất tích của em gái anh, nhưng giờ hắn ta đã chết!

“Bùm!”

Lâm Phong đấm một cú cho thi thể Ám Nhất thành sương máu.

Anh buộc mình phải bình tĩnh lại.

Những lúc như thế này không thể bối rối, bởi vì bối rối không giải quyết được bất cứ vấn đề gì cả.

“Vù!”

Thần thức khổng lồ của Lâm Phong bao trùm cả căn mật thất, muốn tìm ra manh mối nào đó.
Nhưng nơi đây yên lặng như tờ, thậm chí không có lấy một dấu vết đánh nhau nào!

Nhiều cao thủ Ám Ảnh Môn thế kia mà cứ như thể bị cao thủ bí ẩn nào đó hành hạ đến chết, không hề có sức chống cự!

Lúc này bỗng nhiên có tiếng bước chân vang lên từ bên ngoài mật thất.

“Vù!”

Lâm Phong lập tức biến mất tại chỗ, đi ra bên ngoài.

Một người đàn ông tóc dài mặc đồ trắng cầm một con gà nướng ăn say sưa, miệng dính đầy dầu mỡ, trông cực kỳ thích thú.

Nguyên Anh trung kỳ!

Lâm Phong vừa nhìn đã biết được cảnh giới của người đàn ông tóc dài.

Không ngờ trừ anh và mấy sư huynh sư tỷ đồng môn ra, thế giới ngày nay vẫn còn tu giả Nguyên Anh khác!

“Anh là ai? Những người trong mật thất kia do anh gϊếŧ đúng không?”

Lâm Phong lạnh giọng hỏi.

Người đàn ông tóc dài lau mỡ dính trên khoé môi, nhìn Lâm Phong từ trên xuống dưới rồi cười tủm tỉm đáp:
“Cậu đoán xem?”

“Muốn chết chứ gì!”

Lâm Phong thẳng tay tát về phía người đàn ông tóc dài.

“Đệch! Bố tổ cha tiên sư nhà cậu! Vừa xuất hiện đã ra tay rồi. Nào gà con, xông lên!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.